Phòng triển lãm rất giản dị, không có quảng cáo ở lối vào, người qua đường không thể biết được có gì bên trong, chỉ có hai nhân viên bảo vệ canh gác nghiêm ngặt.
Đẩy cửa ra, đi qua nhiều ngã rẽ để đến phòng bên trong mới là một thế giới hoàn toàn mới. Cả căn phòng đầy đồ trang sức và đá quý, lấp lánh chói mắt. Kim cương vàng, kim cương hồng, kim cương xanh, ngọc lục bảo, hồng ngọc huyết bồ câu, tất cả được đặt trong tủ kính, trong tầm với, không hề có khoảng cách với khách đến tham quan.
Các hiện vật trưng bày chủ yếu là vòng cổ kim cương và vài kiểu nhẫn, đa số là nhẫn mã não và nhẫn phỉ thúy, không có chiếc nào dùng để cầu hôn hay làm nhẫn cưới. Nhưng Trần Văn Cảng nhìn thấy rồi, chân vẫn cứ không nhịn được dính chặt ở đó, trên mặt dần dần hiện ra một vầng ánh sáng dịu nhẹ.
Bên cạnh là tủ trưng bày đầy ắp trang sức bạc, thiết kế đẹp mắt, cũng khá độc đáo, không hề lẫn với những món trang sức khác. Có một đôi nhẫn khắc chữ nghệ thuật bên trong, độ rộng và đường nét đều rất vừa phải, Trần Văn Cảng nhìn thoáng qua là thích ngay. Hợp nhãn là một khái niệm rất khó giải thích, nói một cách thần bí thì có nghĩa là khi nhìn thấy điều gì đó, con người cảm thấy đó là định mệnh, chắc chắn phải là nó.
Anh đứng đó nhìn hồi lâu, Du Sơn Đinh bèn sáp tới. "Những thứ ở đây không có giá trị gì nhiều, do con gái của nhà tổ chức làm ra. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-thuong-nhat-cua-con-nuoi-nha-giau-song-lai/4651994/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.