Chiếc xe trượt đến lối vào dưới biển hiệu neon, mưa đã tạnh.
"Dậy rồi à?" Hoắc Niệm Sinh ngẩng đầu khỏi màn hình điện thoại: "Còn đói không, tôi đã đặt nhà hàng rồi. Em ăn hải sản không?" Mắt y lướt đến trên người Trần Văn Cảng: "Hôm nay nghe em nói về đi biển cạn, tóm lại là tôi muốn ăn."
Trần Văn Cảng cũng tỉnh táo lại.
"Hay chúng ta sắp xếp thời gian đi biển cạn một lần đi."
"Đi đâu? Đi thế nào?" Hoắc Niệm Sinh khiêm tốn hỏi ý kiến.
"Em biết một nơi..." Sau một giấc ngủ, suy nghĩ của Trần Văn Cảng lang thang khắp nơi, từ cảnh thu hoạch phong phú khi đi biển cạn sang cảnh tiếp theo. "Ở đó còn có thể nhìn thấy bãi biển lân tinh. Mùa này thì đã qua mất rồi, sang năm chúng ta có thể đi vào tháng 3 hoặc tháng 4."
Anh tự quyết định mối quan hệ này sẽ kéo dài ít nhất đến năm sau, nhưng Hoắc Niệm Sinh không phản đối.
"Bãi biển lân tinh, tôi cứ nghĩ là chỉ có thể nhìn thấy nó gần bờ biển thành phố bên cạnh thôi, ở đó có một bãi biển rất nổi tiếng."
"Chính là 'tảo dạ quang', ở đây cũng có này, không phải là khu du lịch, không nổi tiếng lắm, nhiều người không biết đâu."
Hai người vừa nói vừa bước xuống xe, đi vào nhà hàng.
Lần này đặt một phòng riêng nhỏ, phục vụ mang lên mì trứng tôm hùm, sò điệp chiên sốt nhím biển, và một đĩa tôm sú chần. Không gọi nhiều, nhưng mọi thứ đều tươi, tôm hùm đỏ tươi dài hơn lòng bàn tay của người lớn, nằm kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-thuong-nhat-cua-con-nuoi-nha-giau-song-lai/4651961/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.