Khi ra khỏi quỹ từ thiện thì trời đã tối, hiếm khi mới được trùng phùng, nhà ở cách đó không xa nên Kiều Tư Kim mời Trần Văn Cảng về ăn bữa cơm giản dị.
Kiều Tư Kim có đường nét gương mặt khắc sâu, ngoại hình của con lai điển hình, thật ra ông mang quốc tịch Anh, cha là người Anh, còn mẹ là người Trung Quốc mang họ Kiều, vì vậy ông lấy một cái tên tiếng Trung có cách đọc hơi giống tên tiếng Anh của mình.
Nơi Trần Văn Cảng từng học trước kia là trường quốc tế, một trong những cảnh đáng nhớ nhất là vào mỗi chủ nhật, một nhóm nam sinh sẽ ngồi trong lễ đường, gật gù nghe giảng đạo, trong khi vị giám thị này đứng trên sân khấu nói rất lưu loát, nâng cao tinh thần chiến đấu.
Nhưng công bằng mà nói, ông thực sự là một người tốt. Vào thời đó, vị giám thị này thường mời học trò đến thăm nhà theo nhiều đợt khác nhau, quan tâm đến việc học tập và sinh hoạt của từng người, xứng đáng được gọi là tận tâm và trách nhiệm. Đặc biệt là những học sinh có tính nhạy cảm cao như Trần Văn Cảng sẽ được ông ấy đặc biệt chú ý đến trạng thái cảm xúc.
Trần Văn Cảng và Trịnh Ngọc Thành đã đến đây vài lần, lần này khi bước vào, anh bỗng cảm thấy như mình đang trở lại thời học sinh.
Vợ Kiều Tư Kim đã chuẩn bị sẵn cơm nước ở nhà, ông mang dép đến Trần Văn Cảng thay. Họ có hai đứa con rất dễ thương, cả hai đều đang học tiểu học, anh trai học lớp trên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-thuong-nhat-cua-con-nuoi-nha-giau-song-lai/4651954/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.