Trịnh Bảo Thu chớp mắt, rồi cho rằng đây là sự ăn ý kỳ lạ giữa đàn ông với nhau nên không trách Trần Văn Cảng tự ý quyết định. Nhân viên bán hàng đưa ra một chiếc hộp dài, trên thắt một dải ruy băng màu tối, Trần Văn Cảng giúp cô cầm, nhiệm vụ coi như hoàn thành.
Thế nhưng, Trịnh Bảo Thu đi dạo phố sẽ không bao giờ tồn tại tình huống đi thẳng vào vấn đề rồi về nhà ngay. Có câu "đến cũng đến rồi", tiếp theo đó cô kéo theo Trần Văn Cảng đi đo quá nửa diện tích khu thương mại bằng hai chân.
Trịnh Bảo Thu giơ quần áo lên: "Giúp em xem nào, chọn áo khoác ren denim, hay là áo satanh thêu hoa đây?"
Trần Văn Cảng nhìn kỹ một lúc rồi nói cả hai đều đẹp, nhưng phong cách hơi khác nhau.
Trịnh Bảo Thu chê anh cho lời khuyên hoàn toàn vô ích, sau cùng quyết định mua cả hai.
Trần Văn Cảng đóng vai một cái giá treo túi, hai người hết đi lại dừng. Không một khung cửa sổ sáng đèn nào có thể thoát khỏi hỏa nhãn kim tinh của cô, tài xế ở lại trung tâm thú cưng trông chừng chó nên thoát nạn, nhưng Trần Văn Cảng thật ra không ngại dành thời gian đi dạo phố với cô.
Khi anh mới đến nhà họ Trịnh, Trịnh Bảo Thu vẫn còn là một cô bé lớp một, tò mò nhìn anh hồi lâu rồi giật con bướm nhỏ trên váy đưa cho anh chơi. Từ đó trở đi, Trần Văn Cảng coi cô như em gái mình. Anh luôn có thái độ khoan dung vô hạn với Trịnh Bảo Thu.
Với Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-thuong-nhat-cua-con-nuoi-nha-giau-song-lai/4651919/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.