Editor: Hạ Hà
Trình Như Ý nghe thấy lời này của Dung Mạch, vốn đầu óc đang chìm vào ý tưởng này lập tức tỉnh táo lại. Đúng vậy, sao nàng có thể quên sau khi Tân đế lên ngôi đã liệt kê một loạt tội trạng không đáng kể để tước đoạt tước vị của cha, tịch biên cả phủ Trường Nhạc Hầu cơ chứ.
Cướp bóc, cướp của người giàu chia cho người nghèo, tuyệt đối không thể làm.
Nói thật ra nhà họ làm mấy việc lừa gạt ấy chẳng qua chỉ lừa lấy một ít bạc của tham quan thôi, cũng chẳng phải chuyện trời giận người oán, cũng nào đến mức giết người cướp của. Tính ra, nhà họ còn tốt hơn nhiều thế gia hay con cháu nhà quan chẳng coi tính mạng người khác ra gì ấy chứ.
Có lẽ bởi vì thế nên Tân đế mới nể mặt Trình Thanh Dao, chỉ biếm truất và xét nhà mà thôi, tính mạng vẫn được bảo toàn.
Chợt một lúc sau, hai mắt Trình Như Ý sáng rực rỡ lên, dường như nàng đã quên mất dị năng hệ mộc của mình rồi. Dị năng hệ mộc của nàng là biến dị, nó được bổ sung thêm chức năng làm sạch và chữa trị.
Như vậy chẳng phải nàng có thể đi học y thuật hay sao, dù sao nếu nói về dược liệu thì nàng có thể sử dụng dị năng hệ mộc để tạo ra. Dược liệu trăm năm đối với nàng mà nói chẳng đáng là gì. Chờ đến khi dị năng được thăng cấp, dược liệu nghìn năm cũng có thể tạo ra được. Không chỉ có vậy, dược liệu nàng tạo ra có chứa sức sống mạnh mẽ vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-thu-thai-cua-nhu-y/216213/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.