Vì đồng hồ tốc độ của xe việt dã không bao giờ dưới mức 200 nên chỉ bảy giờ sau bọn tui đã đến Tây An, được vậy cũng nhờ trên đường không gặp phải chướng ngại gì lớn, cả đường thông suốt.
Nhưng mà nói thật, làm gì có tràng cảnh nào mà bản cương thi chưa từng thấy. Thế mà tên Vưu Bằng Siêu này lại phóng xe như bay, làm cho bản cương thi cảm giác như cái xe không còn chạy trên mặt đất nữa, chẳng có chút cảm giác an toàn nào.
Trước sự khiển trách của bản cương thi, Vưu Bằng Siêu mất đi tư cách lái xe, rớt xuống làm phụ lái.
Nhóc con thì càng khỏi phải nói, lúc xuống xe mặt nó xanh mét luôn.
Ăn xong bữa tối ở trên xe, bọn tui bắt đầu thảo luận vấn đề có nên dừng chân trong thành phố hay không. Trước giờ tui vẫn luôn kiên định với phe vào thành, Kiều Yến ở phe trung lập, Vưu Bằng Siêu mới gia nhập không cần nghĩ cũng biết anh ta cật lực phản đối việc vào thành phố, anh ta cho rằng mức độ nguy hiểm bên trong thành phố sẽ tăng gấp bội, nhưng mà…
Cách nghĩ của anh ta thì liên quan gì đến bản cương thi?
Vì thế, phản đối vô hiệu.
Mọi người cùng vào thành phố.
Tây An, một thành phố lớn đó nha~ khiến cho con cương thi đến từ nông thôn như tui phải ngạc nhiên, các loại nhà cao ốc, các loại xe đẹp…
Dừng dừng dừng---
Tui đập mạnh lên cửa kính xe, nhưng xe vẫn không chịu dừng, tui mở cửa xe nhảy xuống.
“Hách Hách—“ Kiều Yến gọi theo rồi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-than-kinh-cua-nu-cuong-thi-o-mat-the/172123/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.