Buổi tiệc sinh nhật của tóc vàng kết thúc cũng là lúc đồng hồ chỉ hai giờ.
Quần áo…phải trả lại cho tóc vàng nhỉ?
“Đừng đổi, chị hai cứ mặc đi, đẹp lắm mà!” Tóc vàng uống tới say khướt, còn không quên giúp tui gọi xe.
“Hách Hách…ôm ôm…” Cả người Kiều Yến treo trên người tui, bĩu môi lầm bầm.
Tui đẩy mạnh Kiều Yến vào trong chiếc xe hơi màu đen, chính mình cũng ngồi vào trong.
“Hức…khà khà khà…Chị hai...lần tới…lại tới chơi nha!” Tóc vàng như uống nhầm thuốc kích thích lung la lung lay vẫy tay với tui.
“Hách Hách…Ưm…” Kiều Yến lại bò lên người tui, giống như một con chó lớn cọ tới cọ lui.
Sau khi xuống xe, tui đỡ Kiều Yến dậy.
“Tiểu thư, có cần tôi giúp không?” Tài xế nhà tóc vàng ân cần hỏi.
Tui lắc lắc đầu, nhẹ nhàng đỡ Kiều Yến vào Tứ Hợp Viện.
Vứt Kiều Yến lên giường lớn giữa phòng ngủ chính, tui đang chuẩn bị nằm xuống đột nhiên lại nghe thấy tiếng bước chân rời đi ngoài cửa.
Tui mở cửa, thấy bóng lưng của Kiều Úc.
Kiều Úc bất ngờ quay đầu nhìn tui, cười xin lỗi: “Tôi đến xem có phải hai người về hay không, dọa cô sợ à? Xin lỗi nhé.”
Trọng điểm không phải cái này…
Hình như… tui ngửi thấy, mùi máu?
Không phải ảo giác.
Có mùi máu nhàn nhạt lan tỏa trong không khí.
Trái tim đã chết của tui hình như lại bắt đầu đập thình thịch.
Ma xui quỷ khiến thế nào, tui đi theo sau lưng Kiều Úc.
Kiều Úc đến cửa phòng mình mới phát hiện bị tui theo dõi, anh ta ngẩn người, nói với tui:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-than-kinh-cua-nu-cuong-thi-o-mat-the/1643369/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.