Một tiếng va chạm vang lên, tui bị Truy Tung Giả đập mạnh xuống đất.
Một đống bụi khiến tui mất tầm nhìn.
Va chạm dữ dội làm suy nghĩ của tui chậm đi 2 giây, chỉ nghe thấy tiếng kêu tê tâm liệt phế của Kiều Yến và tạp âm không rõ ở xung quanh.
Tiếng súng, lại vang lên.
Nhưng lần này rất rối loạn, không có trật tự.
“Nhanh bắn! Nhanh!”
“Dừng tay! Tôi ra lệnh cho các anh dừng tay! Ngừng bắn! Có nghe không?! Mọi người ngừng bắn cho tôi!! Ngừng bắn!!”
“Đội trưởng! Xin hãy bình tĩnh! Chúng ta phải nổ súng!”
“Còn bắn nữa tôi giết anh, có nghe không?!”
Bên tai vang vọng tiếng thét rõ ràng của Kiều Yến, tui ho một tiếng, dùng ống tay áo lau đi vết máu bên miệng, từ từ bò dậy.
Tầm nhìn mơ hồ đung đưa rốt cuộc đã rõ ràng trở lại.
Truy Tung Giả quật ngã tui rồi dời mục tiêu công kích về phía người bình thường rời khỏi xe buýt.
Lúc tui đứng lên, xung quanh đã có 4 thi thể nằm đó, đều là những người không nghe chỉ huy, những người bình thường bị khủng hoảng trốn khỏi xe buýt.
“Hách Hách!” Kiều Yến ném súng xuống, chạy về phía tui.
“Ngăn thằng nhóc lại!” Tui rống về phía Khương Kiến đang ở trên xe, nắm chặt lưỡi lê, xông về hướng Truy Tung Giả đang giã từng đấm từng đấm xuống chiếc xe buýt.
“Đáng chết… Tôi kêu các người ngừng bắn, ngừng bắn!!” Kiều Yến gào.
Tui vọt tới sau lưng Truy Tung Giả, cổ tay chuyển lưỡi dao trên lưỡi lê sang ngang, đâm mạnh vào bụng nó. dien dan LQD
Lưỡi dao đâm hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-than-kinh-cua-nu-cuong-thi-o-mat-the/1643361/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.