Sáng hôm sau, hiếm khi được nghỉ ngơi Ken ngủ một giấc tới tận gần 11h trưa, tới khi Suzy nhảy lên giường dùng mọi cách chọc phá mới lôi Ken ra được khỏi giường.
"Dậy dậy dậy, hôm qua anh đã hứa dẫn em đi mua đồ rồi đó"
Thấy Ken vẫn còn ngồi ngơ ngác trên giường Suzy không nhịn được lên tiếng.
"Em nhìn cái phòng thay đồ đi, chừng đó đồ còn chưa đủ mặc hả"
Ken vô thức trả lời lại Suzy.
Cũng không phải Ken tiếc tiền gì với Suzy, dù cho Suzy có mua món đồ hiệu đắt tiền nhất thì trong mắt Ken cũng chả khác gì mua một cây kẹo nhưng thật sự nếu lại mua thêm đồ tiếp Ken không biết phải tới năm tháng nào Suzy mới có thể mặc hết đống quần áo trong phòng thay đồ nữa.
Hôm Suzy chuyển sang Mỹ ở Ken suýt chút nữa thì đột quỵ, chỉ riêng quần áo trong vali của Suzy thôi mà đã phải huy động tận hai chiếc xe của đội bảo vệ mới có thể miễn cưỡng chở hết.
Nhìn căn phòng thay đồ vốn rất rộng rãi của mình hiện tại lại không còn chỗ để quần áo, đã vậy còn có hai cái vali vẫn chưa được Suzy dọn ra khiến Ken cảm giác có một chút đau đầu, đã vậy câu nói tiếp theo của Suzy khiến Ken suýt chút nữa chỉ muốn ngủ mãi không dậy.
"Toàn đồ cũ thôi, em không có gì để mặc cả"
Đây là câu nói kinh điển của chị em phụ nữ, bất kể người đàn ông nào nghe xong câu này thì đều biết vận xui của mình chuẩn bị đến rồi.
Đấy mà toàn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-than-hao/949265/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.