Bên ngoài trời đã sáng choang, Trương Tuyết từ từ tỉnh lại sau cơn mêman, cảm nhận mình đang nằm trên giường, xem ra tối hôm qua cô vẫn không thể nào thức suốt đêm được. Trương Tuyết khẽ cười một tiếng, chuẩn bịbước xuống giường. Không ngờ, lúc cô mơ mơ màng màng mở mắt, lại nhìnthấy căn phòng ngủ cổ kính, tấm màn màu xanh thêu họa tiết hoa sen,thành giường màu nâu sậm có chạm trổ. Ha ha, cô ngủ đến hồ đồ rồi,Trương Tuyết dụi mắt, mở ra lần nữa, ha ha, vẫn còn đang trong mộng cơđấy. Khoan đã, sao bàn tay đưa lên dụi mắt sao lại bé và mềm như vậy?
Trương Tuyết chợt ngồi bật dậy, tay này... tay này.... là của mình sao? Trương Tuyết kinh hãi, ngồi yên không nhúc nhích. Một hồi lâu, cô mớiđưa tay lên, nhìn một lần lại một lần, không sai, đây là tay của mộttiểu cô nương. Trương Tuyết xem xét kĩ lại lần nữa, ngay sau đó véo mạnh vào đùi mình. Một lần, đau, véo lần nữa, vẫn là đau. Xem ra cô đã xuyên qua thời không thật rồi, cô đã xuyên vào thân thể của một đứa bé rồi.Chẳng phải là cô đang ở nhà xem phim ư, sao lại xuyên qua. Làm sao bâygiờ, sao chính mình lại xuyên về thời cổ đại thế này?.....
Con người ở cổ đại rất mê tín, họ sẽ không nghĩ mình là yêu quái chứ,trên ti vi không phải diễn thế sao, sẽ bị thiêu cháy đó. Trương Tuyếtđột nhiên cảm thấy đầu như tê dại đi, sao có thể chịu được, thanh niêntốt như cô sẽ bị thiêu cháy. Không được, cô phải sống. Hiện tại đànhphải đi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-tai-trieu-thanh/2005151/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.