Sau khi tiễn Dận Chân, hàn huyên vài câu, Ô Lạt Na Lạp thị liền cho mọi người đều tự trở về sân của mình.
Tố Tâm thấy xung quanh không có người khác, oán giận nói: “Người xem, hôm nay, chủ tử viện nào không phải ăn diện, người nào không xinh đẹp phiêu lượng, chỉ mỗi chủ tử ngài tuyệt không coi trọng.”
Lời này không sai, hôm nay, thê thiếp Dận Chân người người không sợ giá lạnh, long trang thịnh sức. Kiều diễm như hoa Lí thị, ngọc nhan diễm xuân hồng Vũ thị, liên trưởng nhăn mày giảm thúy, gầy lục tiêu hồng, ngay cả Niên thị cũng chống đỡ tiến đến. Nhưng, mỹ nhân như hoa, một đám đều đỏ hồng hai mắt nhìn Dận Chân, lời nói hàm kiều, nhỏ nhẹ, giống như sắp sinh ly tử biệt, cũng không biết hắn chịu nổi không. Nghĩ đến cảnh tượng lúc đó, Tuệ Châu không khỏi “xì” cười, lại thấy Tố Tâm vẻ mặt bất mãn, giả ho khan một tiếng, thu hồi ý cười, nói: “Ngươi khả oan uổng ta, ta hôm nay đâu chuẩn bị trang phục tham dự, kia, một thân kỳ phục cũng là ngươi chọn cho ta đó.”
Tố Tâm liếc nhẹ, cũng không hề phản bác. Sự thật đúng là như thế, Tuệ Châu hôm nay mặc dù mặc bộ đồ mới, nhưng so với những người trong phủ khác mặc thời trang mùa xuân, thật là kém không ít. Gặp Tuệ Châu nói như thế, cũng chỉ bất đắc dĩ gật đầu xưng là.
Nói chuyện thời điểm, đã muốn trở lại sân, lúc này Nguyệt Hà đang đứng ở hành lang hạ nhìn xung quanh, gặp Tuệ Châu đã trở lại, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-tai-trieu-thanh/2005071/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.