Sáng sớm hôm sau khi tỉnh lại, Tuệ Châu mơ mơ màng màng mở mắt, ngẩngđầu đã thấy trời hơi sáng, xem chừng đã sắp tới giờ Mão, lại thấy DậnChân còn chưa tỉnh, nàng không khỏi cau mày một cái, tính đứng dậy đigọi Tiểu Lộc Tử chuẩn bị đồ hầu hạ Dận Chân thức dậy.
Động tác này đã quấy rầy người bên cạnh. Dận Chân mở mắt, lướt qua TuệChâu, lại rủ mắt xuống, khàn khàn nói: “Sao thế?” Tuệ Châu ngừng lại,quay đầu trả lời: “Gia, đã tới giờ rồi, tỳ thiếp tính đi gọi Tiểu Lộc Tử hầu hạ ngài thức dậy, nếu không sẽ trễ giờ lên triểu.” Dận Chân nhắmmắt nói: “Nay là ngày hai mươi sáu tháng chạp, không lên triều.” Nóixong, Dận Chân kéo Tuệ Châu đã ngồi dậy vào lại trong chăn, nửa nằm trên người nàng, trầm thấp nói: “Đừng lên tiếng.”
Tuệ Châu nằm trên giường, chỉ cảm thấy từng làn hơi thở nóng hổi của Dận Chân phả vào sau gáy nàng, có chút ngưa ngứa, liền khe khẽ động đậy vài cái, chẳng ngờ một bàn tay lạnh buốt đã chui vào vạt áo trong của nàngvuốt ve, Tuệ Châu tức khắc giật nảy mình, ngừng vặn vẹo thân thể.
Tay Dận Chân hơi thô ráp tàn sát bừa bãi nơi đầy đặn nhẵn mịn của TuệChâu, chỉ thấy khi chạm vào nơi đó, là một cảm giác nõn nà ôn nhuậntrắng mịn; Cái cổ trắng hồng múp máp [1]. Tâm tư không khỏi phun trào, hồi lau sau mới thủ thỉ bên tai Tuệ Châunói: “Nàng đã lớn rồi, năm mới còn chưa tới, mà người đã mập lên mộtchút.” Nói xong, đôi môi băng lãnh rơi lên cổ Tuệ Châu, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-tai-trieu-thanh/2005041/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.