Khi Ái Ái mở mắt. Một không gian tối om bao phủ lấy cô, phải đợi một lúc lâu mắt cô mới thích ứng được màn đêm ấy. Dường như cô đang ở trong một căn phòng khác với phòng của cô. Vốn cho rằng đây chỉ là giấc mơ nên cô mau chóng leo lên giường nhắm mắt, chìm chăn... ngủ tiếp. Nhưng... mãi cũng không ngủ nổi. "Mơ cũng quá thật đi. Mình nhớ rõ là mình bị tai nạn ô tô trên đường mà. Tông mạnh thế, vẫn còn nhớ cái cảm giác đau kinh dị đó đây này. Chẳng lẽ mình chưa chết, hôn mê bất tỉnh mà làm một hồi mộng này?! Mau tỉnh lại nào, mau tỉnh lại nào Ái Ái!”
Nhưng đời thực không như là mơ và tình méo được như là thơ. Lãng mạn cái cóc khô gì chứ!! Lão nương thật là bi thảm hết sức mới xuyên vào cái con nhỏ phá gia chi tử luôn mơ mộng hão huyền này. Cái gì mà trở thành công chúa chứ? Phi ! Lão nương khinh bỉ ngươi a~ tuy không ai đánh thuế giấc mơ, nhưng dẫu sao cũng phải nhìn lại hoàn cảnh thực tại của bản thân đi rồi hẵng mơ gì thì mơ nhá. Bà đây nếu đã xuyên thì sẽ làm cho ra trò, phải làm nữ chính trong câu chuyện của riêng mình không thể để kẻ khác đè đầu cưỡi cổ được.
Dẫu sao thân xác này vẫn còn rất trẻ lại thích mơ mộng như vậy, nhưng may sao người xuyên vào lại là kẻ có số lượng tế bào lãng mạn là con số âm như cô nên... chẳng có nên gì hết cứ kiếm nhiều tiền là được rồi.