Những lời đồn đại về Cố Tu Nguyên, Vân Nùng đều đã nghe nhưng cũng không muốn nói với Cảnh Ninh. Nàng cũng không biết Cảnh Ninh đã cùng Cố Tu Nguyên nói chuyện với nhau, chỉ biết hai người xưa nay vốn bất hòa, đương nhiên nàng không muốn Cảnh Ninh không thoải mái.
Nhưng Cảnh Ninh lại nhịn không được nhắc tới.
Vân Nùng lười nhác dựa vào toa xe, nghe Cảnh Ninh nói xong, nàng hơi hơi nhíu mày.
"Ngươi không lo lắng gì sao?" Cảnh Ninh thấy nàng thần sắc bất động, nghi hoặc nói.
"Nếu như hắn không lo liệu được thì ta lo lắng cũng vô dụng."
Vân Nùng mím môi nở nụ cười nhẹ, lại nói:
"Huống chi những lời đồn đại này truyền qua nhiều người, có thể tin được mấy phần chứ? Nhưng mà sao đột nhiên ngươi lại quan tâm đến chuyện của hắn vậy?"
Cảnh Ninh thấy nàng thông suốt như thế, cũng hết lời để nói, chỉ giải thích:
"Ngươi đã muốn gả cho hắn, ta đương nhiên sẽ không thể không quan tâm."
Vân Nùng rũ mắt nghĩ nghĩ:
"Hắn đã nhiều ngày không có tới chỗ ta, ngay cả muốn hỏi, ta cũng không có chỗ để hỏi ... Chờ ngày khác thấy hắn rồi nói sau."
Nàng lúc trước cũng là lựa chọn tin Cố Tu Nguyên, nên sẽ không dễ dàng nghi ngờ.
Nói xong, Vân Nùng điều chỉnh lại tấm đệm phía sau, thay đổi dáng ngồi thoải mái hơn, thoạt nhìn lười nhác cực kỳ.
Cảnh Ninh đoan trang nhìn nàng, một lát sau cười nói:
"Ta thấy, hiện giờ ngươi đẫy đà hơn lúc trước rồi đấy."
Vân Nùng nheo mắt, theo bản năng nâng tay sờ sờ gò má.
Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424412/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.