Năm đó thái tử chiêu phụng mệnh chinh chiến bình định, hắn rất có bản lĩnh của Vũ Đế, lại có tài năng quản binh, mấy năm trôi qua thiên hạ cũng dần ổn định, nhưng cuối cùng bị người ta châm ngòi chết trong tay nghĩa phụ.
Hắn vừa chết, các tiểu quốc xung quanh và phản quân ào ào ngóc đầu trở lại, không biết đã giết chết bao nhiêu tướng sĩ và dân chúng.
Phụ thân của Vân Nùng cũng chết ở trong trận chinh chiến đó, tiên đế vì muốn hiến chương nhân đức, khiến cho những người khác có thể tiếp tục cam tâm tình nguyện vì hắn bán mạng, cho nên lập Vân Nùng làm Hoài Chiêu quận chúa, đưa đến cung nuôi dưỡng .
Khi Cố Tu Nguyên nói chuyện năm xưa, Cảnh Ninh tự nhiên cảm thấy có một chút mất mát, cho đến khi hắn nói đến cái chết của phụ thân Vân Nùng, nàng dường như có chút đau đớn.
Phụ thân của Vân Nùng, cùng với nhiều tướng sĩ dân chúng vốn không phải chết như vậy.
Khi đó thiên hạ đã bình định, nhưng người trong hoàng thất lại âm mưu xấu xa khiến chiến tranh kéo dài nhiều năm, bao nhiêu người phải đổ máu ngã xuống.
Cảnh Ninh cuối cùng đã hiểu rõ vì sao tiên đế và thái hoàng thái hậu trước khi chết đều có bộ dạng như vậy, ngày đêm bị ác mộng, thống khổ không chịu nổi.
Bọn họ không những giết thái tử chiêu mà còn gián tiếp hại hơn mười vạn tính mạng của dân chúng.
Bao nhiêu tướng sĩ chết ở biên quan, xương cốt cũng chẳng được chôn cất tử tế, bao nhiêu dân chúng bởi vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424409/chuong-51-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.