Hiện thời Vân Nùng cũng không cần quy củ, không cần thông truyền, Thúy Kiều trực tiếp dẫn Từ Tư Xảo đến thì Vân Nùng mới biết được, nàng xốc chăn ra muốn đến nghênh đón.
Từ Tư Xảo vội vàng bước nhanh đến ấn nàng xuống, quan sát sắc mặt của nàng rồi sau đó hỏi:
“Hình như cũng ổn hơn rồi, vẫn còn uống thuốc sao?”
Sức khỏe Vân Nùng cũng không tính là tốt, mùa đông năm trước nàng ở Từ gia có bị đau một trận hơn một tháng, Từ Tư Xảo hiểu rõ điều này cho nên sợ nàng lại tái phát bệnh cũ.
“Vẫn còn uống.”
Vân Nùng nhìn nàng ấy thở dài:
“Chẳng qua là cảm phong hàn, không phải bệnh cũ tái phát cho nên cũng không có gì lo lắng lắm.”
“Vậy cũng không thể coi thường được.”
Từ Tư Xảo cảm khái nói:
“Gần đây có chuyện gì vậy? Đầu tiên là A Lăng ngã bệnh, bây giờ ngay cả tỷ cũng như thế này.”
Nàng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, hỏi:
“A Lăng đã ổn chưa? Lúc trước ta còn muốn hôm nào đó đến thăm nàng ấy, nhưng hiện thời ngay cả ra khỏi cửa cũng không được.”
“Nàng ấy bệnh nặng hơn tỷ một chút, nhưng cũng tốt lên nhiều rồi, mấy ngày nữa là có thể đến cửa hàng lại rồi.”
Từ Tư Xảo nhận chén trà từ tay Thúy Kiều, lại nói:
“Lúc nảy ta có đến cửa hàng xem một chút, hiện giờ có Đan Phong quản lý nên cũng không cần lo lắng quá.”
Vân Nùng vuốt cằm nói:
“Người A Lăng chọn thì ta đương nhiên là yên tâm.”
Công việc ở Ỷ La Hương thì Vân Nùng cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424397/chuong-45-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.