Kiếp trước Vân Nùng không có kiêng dè điều gì, căn bản là không có trưởng bối quản thúc.
Lại có chuyện ly hôn của Cảnh Ninh trước đó cho nên Đậu thái hậu cũng mở một mắt nhắm một mắt với chuyện hôn nhân của nàng, mặc dù bà cũng muốn thu xếp chuyện hôn sự cho Vân Nùng, nhưng cũng không khắt khe quá, tùy nàng muốn làm gì thì làm.
Tuy Chúc ma ma cũng hay nhắc tới nhưng chỉ cần nàng cho những lời đó như gió thoảng bên tai thì cũng không có vấn đề gì. Xét cho cùng thì chẳng qua là nàng không nghĩ sẽ có mối quan hệ hôn nhân với Cố Tu Nguyên mà thôi.
Hiện tại tuy cũng có những lời đồn đại nhảm về hai người họ, nhưng để thừa nhận chuyện đó thì là cả một vấn đề. Về chuyện thành thân thì Vân Nùng càng chưa hề nghĩ tới.
Sau khi về đến nhà, Chúc ma ma còn để phần đồ ăn cho nàng ở phòng bếp, biết nàng đã ăn ở ngoài thì liền sai tiểu nha hoàn đi xử lý, rồi sau đó nhìn Vân Nùng nói:
“Tiểu thư nếu muốn ra ngoài đi dạo thì tốt nhất là nên mang theo Thúy Kiều, chứ lỡ lẻ loi một mình mà gặp phải kẻ xấu thì không biết sẽ như thế nào đâu.”
Nghe Chúc ma ma nói đến câu “lẻ loi một mình”, Thúy Kiều nheo mắt nhịn không được nhìn về phía Vân Nùng.
Vân Nùng lặng lẽ cúi đầu uống trà. Trước kia, lúc còn ở trong cung, ma ma đi theo nàng cũng hay nói như vậy.
Chúc ma ma nhịn không được thở dài, lại nói:
“Đi cả ngày ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424389/chuong-41-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.