Lần này thư cũng như lần trước, vẫn là chữ viết của Cố Tu Nguyên, không có chữ kí.
Chẳng qua là thư lần trước do người gác cổng Từ gia đưa tới, còn lần này thì ở cửa hàng Ỷ La Hương truyền đến tay nàng.
Điều này đủ để chứng minh, Cố Tu Nguyên đã biết rõ Ỷ La Hương là cửa hàng của nàng.
Vân Nùng nhận thư từ Từ Tư Xảo, mở ra nhìn nhìn, liền bất động thanh sắc, cũng không biểu lộ ra điều gì khác thường.
Dù sao với quyền uy hiện tại của Cố Tu Nguyên, nếu có tâm muốn thăm dò thì mấy tin tức này có thể nói dễ dàng như trở bàn tay.
Sau khi nói chuyện phiếm vài câu rồi tiễn bước Từ Tư Xảo, Vân Nùng mới đem lá thư kia nhìn lại lần nữa.
Lần trước là vài câu ít ỏi, giống như là thuận miệng nhắc tới, nhưng lần này lại dài hơn một chút, trong giọng nói còn mang theo chút ý tứ uy hiếp.
Nếu nàng không đem phương pháp đó giao ra thì cũng đừng trách thái độ của hắn.
Vân Nùng nhìn chằm chằm lá thư này một lát rồi cảm khái nói:
“Hắn thật rảnh rỗi mà.”
Phương pháp điều chế mùi hương này Vân Nùng cũng không muốn cho người khác, nhưng thái độ của Cố Tu Nguyên đã như thế, nàng cũng không muốn giằng co với hắn. Dù sao địa vị giữa hai người không thể so sánh nổi, nàng còn có một cửa hàng hương liệu, Cố Tu Nguyên thực sự muốn làm gì thì căn bản nàng cũng không thể phản kháng được.
“Thúy Kiều, đi tìm phương pháp điều chế mà ta cho ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424363/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.