Lúc về đến nhà ngơ ngơ ngác ngác ngủ 4, 5 tiếng, cậu tự cảm nhận được tình trạng của mình không tốt. Trời lạnh với cậu nguy hiểm chẳng khác gì bom mìn.
Suy nghĩ trì độn hơn so với ngày thường, đầu đau nhức tạo ra hậu quả rất nghiêm trọng. Ví dụ như sáng nay, lúc nhìn thấy nam thần đang rửa tay trong WC, cậu thốt lên:
“Tận mắt chứng kiến Boss đi vệ sinh tại nhà mình cảm giác vi diệu không chịu được, a ha ha ha.”
Khi ý thức được mình vừa nói cái gì cậu thật sự không dám nhìn mặt nam thần!
Buổi sáng ánh nắng ấm áp, cậu ngồi dưới cửa sổ hưởng thụ, cao hứng phát hiện ra chỗ này được chiếu nhiều nắng lắm. Thế là cậu ngồi ôm chăn ngồi dưới sàn cả buổi.
Cảm giác mọi đốt xương, tấc thịt trên cơ thể đều trở nên lười biếng …
Mãi đến lúc cái bụng biểu tình ‘ục ục’ cậu mới tỉnh lại. Nam thần ngồi chồm hổm xuống đưa cho cậu một ổ bánh mì, vẻ mặt hết sức phức tạp, cậu không tài nào giải thích được.
Cậu theo bản năng kẹp lấy bàn tay đang cầm bánh mì kia, dưới ánh nắng ấm áp nói:
“Chỗ này ấm lắm, tôi dịch qua cho anh ngồi rồi cùng ăn nhé?”
… Nói xong cậu lập tức hối hận.
Bởi vì nam thần thật sự đi chân đất, ngồi xuống bên cạnh cậu.
Người bối rối ngược lại là cậu, tay chân không biết để đâu, đầu óc một mảng trống rỗng, lại nói:
“Anh đợi một lát. Tôi đi thái rau xà lách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-nhat-ve-vi-nam-than-lam-an-that-bai/1928008/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.