Cậu giật mình, cả người vô lực.
Đúng vậy, hỏi hay lắm, cậu vì cái gì chứ?
Cam tâm tình nguyện vì anh mà dầm mưa, nấu ăn, chắn nước. Cho anh táo, tặng anh một cái kẹp tóc chẳng đáng bao nhiêu.
Ý đồ của cậu là muốn một thẳng nam vì vài hành động nhỏ nhặt này mà chấp nhận mình, hứa hẹn bên nhau trọn kiếp?
Nheo mắt, lại ngồi xuống sàn nhà, nghiêng đầu nói:
“Hai trăm nghìn.”
Chẳng thể nói ra tình cảm này, thế nên tốt nhất cứ dùng tiền vậy. Ít nhất trắng đen rõ ràng.
Boss muốn nói gì đó, nhưng rồi thôi. Trong mắt anh nhiều cảm xúc hỗn độn, thất vọng có mà lạnh lùng cũng có. Thật lâu sau mới lên tiếng:
“Tôi sẽ cho cậu hai triệu.”
Cậu cười nhạt:
“Hai trăm là đủ rồi.”
Coi như là đóng học phí cho em trai đang chuẩn bị lên đại học. Đến lúc đó cậu không cần lo lắng buồn phiền gì nữa, thích đi đâu thì đi đó.
Không chừng còn dư tiền để cậu đi Thâm Quyến đấm đá này nọ, hoặc đến chợ đêm Đài Loan thả ga càn quét đồ ăn.
Ha ha.
…
Cách đây rất lâu, lâu đến nỗi cậu chẳng nhớ dáng dấp của mình lúc đó thế nào nữa. Chỉ nhớ mang máng anh nói với cậu:
“Khang Ngôn. Cậu phải nhớ rằng tình yêu cũng có lòng tự trọng của riêng nó. Sau này cậu có người yêu, thì đừng yêu họ đến mức bất chấp mạng sống, cũng đừng thỏa hiệp vì lợi ích gì của họ, càng không được để bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-nhat-ve-vi-nam-than-lam-an-that-bai/1928000/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.