Ngày trở về kết thúc hòa bình và yên tĩnh.
Sáng chủ nhật nam thần cầm dây thun đứng trước giường trịnh trọng nhìn cậu, dọa cậu thót tim.
Cậu lúng ta lúng túng như gà mắc thóc, mấp máy môi:
“Boss, anh có gì phân phó?”
Nam thần không nói, ngồi xuống trước mặt cậu, giường bị lõm xuống chút chút. Đặt dây thun vào lòng bàn tay cậu, anh nhẹ mím môi, cúi đầu.
Cậu ngẩn người, hoá ra là cột tóc a
Hiểu mà, nam thần đã nói thì sẽ làm. Trái lại đứa đầu têu là cậu không biết phản ứng sao.
Chằng thun qua ngón tay, nắm mớ tóc trước trán anh, cậu nửa ngồi nửa quỳ trên giường chuyên chú buộc vào.
Boss ngoan ngoãn như một con chó bự nghe lời chủ nhân, cậu kiềm không đặng mà xoa đầu anh, nói:
“Ngoan lắm, ngoan lắm.”
Nam thần im lặng ngẩng đầu lên. Cậu thưởng thức kiệt tác của mình trên đầu anh, vừa nở nụ cười vừa nói:
“Chó Bự, anh đi lấy báo được không?”
Anh khởi động dây ăng-ten, không nói không rằng phóng vèo ra ngoài.
Cậu vuốt vuốt cằm, hôm qua anh đã đáp ứng hiệp ước không bình đằng rồi nhẩy?
Rất nhanh cậu đã biết được đáp án chính xác.
Ăn cơm xong, Boss yên lặng mang găng tay, động tác rửa chén nhanh nhẹn thành thục. Cậu kinh ngạc không thôi, tò mò dựa vào cửa hỏi:
“Thời nay mấy lớp kĩ năng còn thêm rửa chén vào chương trình học?”
Nam thần:
“… Hai tuần qua đập bể hai cái ly, ba cái chén.”
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-nhat-ve-vi-nam-than-lam-an-that-bai/1927969/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.