Tiếng nước róc rách cộng thêm tiếng gió thổi lào xào đều không lấn át được tiếng rên rỉ mê người của Tập Vũ, có lẽ bởi vì nơi này là nơi dã ngoại không lo lắng sẽ có người đến, thanh âm của Tập Vũ đặc biệt lớn, nhưng chỉ có anh biết, là bởi vì Tả Thượng Hiền đem anh thao tới sung sướng.
Tập Vũ đã bắn ra hai lần, côn th*t giờ phút này lại cương cứng lên, nhưng Tả Thượng Hiền một lần cũng chưa bắn. Tập Vũ có thể cảm nhận được thứ đang ra ra vào vào hoa huy*t của anh có bao nhiêu tráng kiện.
Mỗi lần đưa đẩy Tả Thượng Hiền đều lướt qua miệng tử cung, cọ đến điểm mẫn cảm của anh, mà cửa tử cung bị hắn cọ qua vài lần không hiểu sao lại nổi lên chút ngứa ngáy, khát vọng muốn bị hung hăng đùa bỡn.
“A a, Thượng Hiền…Ha, thao tôi…ưm…”
Tập Vũ thẹn thùng, nói không lên lời. Tả Thượng Hiền từ trên xương quai xanh của anh ngẩng đầu.
“Không phải là đang thao anh sao, một khắc cũng chưa có dừng lại đâu.”
Nói xong Tả Thượng Hiền lại cọ qua miệng tử cung Tập Vũ lần nữa, nghe Tập Vũ lớn giọng rên rỉ, ánh mắt Tả Thượng Hiền lộ ra thần sắc tà mị.
“Không phải chỗ này, a…”
Tập Vũ hai tay ôm Tả Thượng Hiền đều có một loại ảo giác rằng bất cứ thời điểm nào cũng sẽ bị đỉnh đến bay lên, thân thể nếu không phải còn quần áo, sợ là đã sớm bị cọ xát đến đỏ hoặc rách da.
“Đó là nơi nào? Anh phải nói với em là chỗ nào thì em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-ly-hon-cua-nhan-the/267722/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.