Hôm nay tiết trời ấm áp, căn bếp nóng hừng hực, nha hoàn nô tì cũng giúp đỡ trong viện rất nhiều.
Giọng nói lạnh nhạt trong phòng mơ hồ vang lên, mọi người đều biết tính tình của Tô Nhược Lan, thấy nàng ta đi ra ai cũng âm thầm cẩn thận lưu ý.
Dưới mái đình Ba Tiêu, Du Đồng ngồi dựa vào cột, tùy ý lật tới lật lui cuốn sách trong tay, cười như không cười nói: "Tốn nhiều công sức như vậy, đúng là khó mời ngươi thật." Hàng lông mày thanh tú chau lên, ánh mắt mang theo ý tứ trách cứ, nàng ta dò xét Du Đồng một chút. Thấy Tô Nhược Lan gắng gượng không chịu nhận thua nhận sai, nàng bèn cúi đầu xem sách tiếp.
Tô Nhược Lan đứng đó một lúc lâu, thấy Du Đồng vẫn đang lật sách mà lơ đi mình, nàng ta mơ hồ nhận ra có gì đó không đúng lắm.
Nàng ta nhịn một chút rồi mới bất đắc dĩ nói: "Ta có việc chậm trễ, xin Thiếu phu nhân trách phạt."
"À." Du Đồng đưa tay ra, nhận lấy lò sưởi ôm tay mà Yên Ba mới đổi cho mình, đầu ngón tay âm ấm, nàng phân phó nói: "Trong khố phòng ở phía sau gian lầu Nam Lâu chất đống quá nhiều đồ, đã lâu chưa dọn dẹp nên ám bụi cả rồi, có vài món đồ quý giá bị hỏng thì đáng tiếc quá. Trong nội viện này chỉ có tỷ tỷ và Chu cô cô làm việc ổn thỏa nhất, sức khỏe của Chu cô cô không tốt, chuyện này đành giao cho tỷ tỷ vậy... Chút nữa dẫn theo hai người lau sạch đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-ga-cho-ten-gian-hung/2247251/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.