Túc Thiên Dục thực hiện lời hứa đưa mèo con đi ăn cá, còn cá trên bàn có phải cẩm lý trong ao không thì ai mà biết, dù sao mùi vị cũng ngon, Đường Thanh ăn no bụng cũng không thèm so đo nữa.
Quyền Lê vốn ở bên ngoài cũng đã quay về, vừa ăn vừa đau lòng.
Không nghi ngờ gì nữa, đây chắc chắn là sản phẩm của Vân gia Tây Sơn! Bình thường đã đủ loại hoa quả, thịt khô đắt tiền rồi, nay còn phục vụ thịt tươi luôn… Quyền Lê cảm thấy mình không nên nghĩ nữa, nghĩ nữa chắc tức thăng thiên luôn.
Không phải y có ý gì đâu, từ khi mèo con đến đây mức chi tiêu của chủ tịch Túc cao hẳn lên, thật là càng ngày càng xa xỉ!
Dính phải cđ tình yêu là chết dồi.
Quyền Lê trách cứ trong lòng thôi còn tay thì nhanh nhẹn gắp hẳn hai cái đùi gà.
Ăn xong bữa tối phong phú, ba người mỗi người cầm một chén trà, ngồi trong sân hóng mát, ngắm trăng, vô cùng thỏa mãn.
Điện thoại của Đường Thanh lại liên tục báo tin nhắn, có tin nhắn trong nhóm cũng có tin nhắn của Bạch Trạc.
Bạch Trạc nhìn hai hot search ‘mưa theo khu vực riêng’ và ‘đam mê đặc biệt của kẻ có tiền’ mà không nhịn được cười, cố ý cap màn hình lại gửi Đường Thanh, muốn hóng xem có chuyện gì xảy ra.
Đường Thanh: […]
Cậu nói: [Tôi nói tôi không biết gì cả, anh có tin không?]
Bạch Trạc: [Cưng đoán xem.]
Đường Thanh: [Thật mà, lúc ấy tôi ở trong phòng, nghe thấy sét đánh với tiếng mưa còn tưởng Vận thành có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-bi-hao-mon-manh-thu-cuoi-ve-nha/1149466/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.