Tốc độ chạy của mèo vốn đã nhanh rồi, gã vừa sơ sẩy một chút, nháy mắt bầy mèo đã giống như những viên pha lê lăn thật xa, người xem đến đầu váng mắt hoa cũng chẳng thể thấy được phương hướng của chúng.
Sếp hết cách, chỉ đành cố gắng mở trừng mắt tìm con màu trắng trong mấy trăm con mèo.
Tuy rằng cũng có đấy, chỉ là mèo màu trắng chạy rất nhanh, nhìn từ xa cứ như một tia sáng, cần phải quan sát kĩ mới nhận ra hình dáng của nó được.
Trong đó, có một con mèo cả người trắng tinh chạy nhanh nhất, nó vẫy đuôi hai ba cái rồi nhảy lên trên tường của trạch viện, thoắt cái đã mất tăm.
Sếp nheo mắt lại, đuổi theo nó.
Mèo chạy nhanh cỡ nào cũng không bì kịp hung thú biết bay, chưa tới ba giây đã bị xách gáy lên.
Đáng tiếc, đây chỉ là một chú mèo vô tội bình thường đi ngang qua, ngay cả linh trí còn chưa mở.
Cũng không biết là mèo chiêu tài nhà ai nuôi, rất dính người, lúc được thả xuống còn chủ động lộ cái bụng trắng đòi xoa.
Trong lòng sếp giật nảy, lần mò theo dấu vết lần trước mình để lại đuổi theo xem xét, kết quả lại bắt được một con mèo hoàn toàn không phải mèo chiêu tài, bị xách gáy là tự khắc cúi đầu, đáng thương rũ chân nhỏ không dám động đậy.
Không phải màu trắng sao?
Lẽ nào dùng thuật che mắt?
Không đúng, gã không tin một con mèo con chưa tới ba trăm tuổi mà có thể dùng thuật che mắt lừa nổi gã.
Sếp thả chú mèo trong tay xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-bi-hao-mon-manh-thu-cuoi-ve-nha/1149461/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.