“Cậu trẻ!” Mọi người cũng đã nhìn thấy họ, chỉ có điều lực hấp dẫn của cậu trẻ cao hơn, theo bản năng họ liền gọi ra tiếng rồi vội nhìn hướng Túc Thiên Dục, gọi bù: “Lâu ngày không gặp chủ tịch Túc càng ngày càng đẹp trai, hôm nay đến vội quá chỉ mang theo chút quà mọn…”
Túc Thiên Dục quét mắt nhìn bọn họ, đột nhiên nở nụ cười, khách sáo bảo: “Vất vả rồi, ngồi cả đi, Quyền Lê, châm trà.”
Mọi người cảm thấy tâm trạng hắn ắt hẳn không tệ lắm, cũng yên tâm hơn, đều tự tìm chỗ ngồi, chuẩn bị mở màn cuộc tâng bốc thương mại thứ hai.
Có điều Đường Thanh không cho bọn họ cơ hội đó, cậu chọn chủ tịch Tạ để bắt đầu, hỏi mèo chiêu tài thế nào rồi, khiến mọi người đồng loạt thay đổi suy nghĩ nói ra chuyện của mình.
“Mỗi tuần tôi đều thắp nhang cúng bái, đặt chút hoa quả với đồ ngọt lên như ngài nói, không hề có sai sót nào.”
“Nói ra thì xấu hổ, chỉ có mùng một mười lăm mỗi tháng tôi mới cúng bái, cũng may mà mèo chiêu tài không giận mà còn đáp ứng ý nguyện của tôi.”
“Tôi cũng thế, từ hồi thỉnh mèo chiêu tài về, của cải nhà tôi không dính bất trắc gì nữa, lần trước thật tình là hù tôi sợ đổ mồ hôi hột.”
“Tôi cũng thế, vốn tưởng cùng đường bí lối rồi, sau khi thỉnh mèo chiêu tài về lập tức chuyển mình thành công, giờ bà nhà tôi cưng nó hết mực, ai nhìn hai cái thôi cũng cuống chết đi được.”
Quyền Lê đang pha trà nheo mắt lại, đột nhiên nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-bi-hao-mon-manh-thu-cuoi-ve-nha/1149458/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.