Cao Thiên Hựu đột ngột nổi điên bắt cóc con gái người ta, Kim Bình Chí tự nhận bản thân thiên biến vạn hóa cũng trở tay không kịp. May anh kịp bình tĩnh gọi liền cuộc điện thoại, Cao Thiên Hựu nói mai có mặt đúng giờ tham gia cuộc họp thì anh yên tâm rồi, nếu anh ta tắt máy không nghe, có mà lật tung cả vùng này anh cũng phải kiếm cho ra kẻ gây chuyện này, tẫn một trận cho hả giận trước còn phải trái gì đó tính sau.
Bà chủ nhà sau vài giây ú ớ bất động bình tĩnh lại, bà tính hô hoán lên thì Kim Bình Chí vội ngăn cản.
“Ấy ấy cô ơi! Bình tĩnh, bình tĩnh đi, còn cháu ở đây cơ mà.”
Bà chủ lớn tiếng giọng hơi run, có lẽ vẫn chưa thực sự bình tĩnh lắm “Chú nói bình tĩnh, tôi như thế nào bình tĩnh… Nhân viên tôi bị người ta bắt cóc ngay trước mặt… cậu nói tôi có thể bình tĩnh sao?”
Nghe trên này ồn ào, dưới nhà một nam một nữ đi lên. Thấy bọn họ, hai mắt bà chủ trọ sáng hẳn như thể gặp được cứu tinh, bà vẫy nam thanh niên gọi gấp.
“Thanh Bình, con gọi điện báo cảnh sát giúp mẹ, nhanh nhanh đi con.”
Thanh Bình là con trai thứ hai bà chủ nhà trọ, người phụ nữ đi bên cạnh anh là chị dâu, vợ anh cả.
Thấy mẹ chồng ít khi thất thố như vậy, cô con dâu lo lắng hỏi “Mẹ không bị thương chứ?”
Thanh Bình không nói, anh nhìn mẹ mình có vẻ không sao lại nhìn xung quanh một lượt, không phát hiện vết tích bất thường nào…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-gao-van-van-tue/1747135/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.