Sau khi trải qua một loạt những cung bậc cảm xúc từ khiếp sợ đến choáng váng, nữ nhân nào đó rốt cục cũng chấp nhận rằng mình đã mang thai. Chuyện này với nàng đúng là một kì tích. Theo như những gì nàng biết được ở kiếp trước thì phàm là những người đã dùng thuốc tránh thai liên tục trong vài năm, dù sau này có ngừng cũng rất khó mang thai, bởi vì khi đó cơ thể họ đã tự động tránh thai theo thói quen. Nghĩ đến chuyện mình đã uống thuốc tránh thai trong thời gian quá dài (mãi đến khi Ô Lạt Na Lạp Thị chết mới ngừng),lại thêm chuyện tuổi tác của nàng và Dận Chân, Đông Thục Lan đương nhiên liền đem chuyện sinh nở vứt ra sau đầu: nếu muốn sinh thì cũng là trách nhiệm của Hoằng Thời!
Không ngờ… Nàng thầm đem tổ tông mười tám đời của Tứ Tứ ra thăm hỏi một lượt, sau đó lại ngồi nghiêm túc suy nghĩ: hình như nàng không thể ngồi đây trách ông xã nhà mình được. Ngẫm lại, cha chồng nàng sau sáu mươi tuổi còn sinh một Nhị Thập Nhị a ca, sau đấy còn có thêm Nhị Thập Tứ a ca, vậy nên năng lực của Dận Chân so ra còn kém cha mình lắm. Thế nhưng, vì cớ gì nàng đến tuổi này rồi còn mang thai?! Đây chỉ có thể là do ông trời không cam lòng nên lại lấy nàng ra làm đồ chơi! Chuyện là: nữ nhân nào đó trước khi xuyên không là một sâu gạo cả ngày chỉ biết ôm máy vi tính, ông trời không chịu nổi lối sống không có chí tiến thủ như vậy nên bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-gao-cua-mot-sach-o-thanh-trieu/560329/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.