Hinh Thần uyển từ trước tới nay vẫn luôn yên tĩnh như vậy, vài con ve sầu ở đầu cành kêu ra rả trong ngày oi bức, dưới ánh trăng thu sáng ngời(*),mùi hương nhàn nhạt mà ôn dịu đưa từng đợt trong không khí, nó không nhẹ như mùi hoa lài, cũng không ngào ngạt giống dạ lan hương.
(*) Tháng bảy theo lịch âm là thu rồi.
“Đây là mùi gì vậy?” Dận Chân hiếm khi có dịp được nhàn nhã đi dạo dưới ánh trăng nên có chút ngạc nhiên. Thường ngày đều vội vội vàng vàng nên hắn cũng không lưu ý đến những điều này.
“Là mùi thơm của hoa oải hương.” Lỗ Thái ở bên cung kính trả lời.
“Hoa oải hương ư?”
“Nghe nói ý nghĩa của hoa oải hương là đợi chờ tình yêu.” Chu Lan Thái đi bên cạnh Dận Chân nói đầy ý cười.
“Ngươi cũng biết không ít chuyện đàn bà con gái đấy nhỉ?!” Lỗ Thái giễu cợt nói.
“Trước hoa dưới nguyệt, hồng lâu sở quán lại là nơi thông tin nhanh nhạy nhất, ta đây cũng chỉ là dốc lòng vì gia thôi.”
“May sao thứ phúc tấn không nhàn rỗi như ngươi.”
“Nàng ấy không phải vì thích mới trồng loại hoa này sao?” Tứ a ca có chút hứng thú.
“Không phải ạ. A mã thần nói hoa oải hương này cùng một loại cây tên thất lý hương có tác dụng đuổi côn trùng, nghe nói còn có thể phòng bệnh sốt rét, cho nên thứ phúc tấn mới bảo Tiểu Thúy làm mấy chiếc túi thơm đựng hoa khô để cho trẻ con trong viện đeo.”
“Thật sao?”
“Dạ, mặc dù không biết hiệu quả thế nào nhưng mọi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-gao-cua-mot-sach-o-thanh-trieu/560263/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.