Một tháng sau, Đông Thục Lan phái người đến nhà thờ hỏi thăm tin tức, không ngờ là hạ nhân kia còn trực tiếp đem theo sách về, thuật lại lời nói của linh mục Tạp Đức Áo, một giáo hữu buôn bán chuẩn bị mang theo Marco Polo du ký lên thuyền để giải sầu, hắn liền mua thẳng từ trong tay người nọ.
Nếu như vị linh mục mà đứng trước mặt, nói không chừng Đông Thục Lan đang vui mừng đến phát điên đây sẽ nhào tới mà hôn cho hắn hai phát. Thấy tiểu thư phấn khích như thế, Tiểu Thúy vô cùng tò mò lật trước hai trang, “Tiểu thư, đây chính là tiếng nước ngoài sao?”
“Đúng a!” Đã bao lâu không nhìn thấy, có phần mới lạ rồi.
“Vậy tiểu thư, cách dạy làm món đồ ăn ngọt kia ở chỗ nào? Tiểu thư phiên dịch trước rồi nói cho nô tỳ học làm đi.” Tiểu Thúy cũng bị lây hưng phấn của tiểu thư, đồ ngọt của người nước ngoài đấy, không biết khi làm xong sẽ có những hương vị gì.
“Đúng, trước tiên ngươi cứ làm việc của ngươi đi, để ta tìm xem, chờ ta viết xong sẽ đưa cách làm cho ngươi.”
“Dạ.”
Đông Thục Lan bắt đầu hành động quét sách (xem lướt siêu nhanh) lần đầu tiên kể từ khi xuyên không tới nay. Tìm được rồi! Thật quá tốt! Có kem ăn, còn là kem làm tay! Chảy nước miếng, chảy nước miếng. Nàng lập tức viết phương pháp làm lên giấy, giao cho Tiểu Thúy, để cho nàng thí nghiệm, cũng cương quyết tự đề cử mình làm chuột bạch nhỏ, sau khi ăn thử, lập tức bắt tay vào thu dọn gian phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-gao-cua-mot-sach-o-thanh-trieu/560241/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.