Ngay cả một vị thiên tài luyện đan sư, khi luyện Tứ phẩm đan dược, Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan, xác xuất thất bại cũng cao tới tận chín tầng.
Đổi cách nói khác, bây giờ Mặc Liên muốn có Tẩy Tủy Phạt Cốt Đan không khác nào khó như lên trời. Nhưng Tiểu Tuyết không hề để ý điểm này, bởi vì đối với nó một cái Tứ Phẩm đan dược nhỏ nhỏ chỉ là một viên đường đậu nhỏ bé mà thôi.
Mặc Liên chăm chú nhìn Tiểu Tuyết một lát, nàng chậm rãi nói: “Tiểu Tuyết, đừng có ý đồ thử ta, ngươi không nên khiêu chiến tính nhẫn nại của ta. Mặc Liên ta không phải người tốt, để đạt được mục đích ta sẽkhông từ thủ đoạn, ai dám cản đường ta, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, nếu toàn bộ thế giới đối địch với ta, ta cũng không ngại làm toàn bộ thế giới này nhiễm máu tươi.”
Tiểu Tuyết Cầu cả kinh, nó tuy rằng chỉ là ấu thú, nhưng may mắn nó có huyết mạch truyền thừa, khiến nó có thể trưởng thành nhanh hơn người. Không nghĩ tới Mặc Liên ngay lập tức nhìn ra tâm tư của nó, nàng thật sự là một tiểu hài đồng sao? Này giọng nói nàng thâm trầm, ánh mắt giống như vực sâu làm cho nó không tự giác hoảng sợ.
Quả nhiên, lựa chọn của nó không sai!
Mặc Liên đem phản ứng của Tiểu Tuyết thu vào đáy mắt, cười lạnh nói: “Tốt, bên ngoài có người của Quang Minh thần điện và Mặc gia sao?”
“Chủ nhân, ý người nói là nhóm người mặc y phục màu đen và y phục màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-di-the-cua-mac-lien/2009553/quyen-1-chuong-11-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.