Mặc Liên cẩn thận nhìn chằm chằm đàn chuột đang mấp máy róc rách trên đất, ánh mắt trong veo, phi thường lý trí mà lạnh lùng.
Không hiểu sao đàn chuột này đem đến cho nàng một loại cảm giác quái dị, giống như chúng nó không phải là sinh vật sống vậy. Bón nó hình như không hề có cảm giác, không có sợ hãi, không có linh hồn, giống như là yêu ma quỷ quái đi tới từ Địa Ngục, bọn nó mang theo nguyền rủa và oán hận, muốn hủy diệt hết thảy trên thế gian.
Chỉ trong nháy mắt đám Tử Thử kia đã bao trùm luồng hào quang, từ xa nhìn lại, chúng nó chính là một đàn chuột đáng sợ.
Khi màn hào quang kia bị bao trùm, một loại chùm tia sáng, từng sợi giống như sợi tơ dần dần hiện lên ở đáy mắt Mặc Liên, chúng nó đan xen thành lưới, dây dưa quấn quít, cuối cùng lại bị biến mất ở một nơi bí mật gần đó.
"Tiểu Tuyết Cầu, ngươi xem sợi tơ này là cái gì?" Mặc Liên nhỏ giọng hỏi Tiểu Tuyết Cầu, mặc dù hỏi vậy nhưng ánh mắt của nàng lại lưu lại ở trên người đàn chuột, chờ chúng nó tiến thêm một bước thì nàng sẽ động.
"A, cái sợi tơ gì? Không có sợ tơ nào hết mà chủ nhân." Tiểu Tuyết Cầu theo ánh mắt Mặc Liên nhìn qua, cẩn thận quan sát sau đó mới trả lời.
Từng đợt từng đợt ngân tuyến ở giữa một đàn chuột đen càng thêm rõ ràng, Mặc Liên phân phó nói: "Tiểu Tuyết Cầu, ngươi cố gắng tiếp tục duy trì, không nên cử động lung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-di-the-cua-mac-lien/2009535/quyen-1-chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.