Khi Liêu Úc trở lại, Quý Kha Tây có chút lo lắng kéo tay anh.
Cảm giác bàn tay chạm vào da thịt lạnh băng, Quý Kha Tây càng thêm tự trách mình.
[Nếu như không phải mình nhầm thứ đó… học trưởng sẽ không phải đi tắm nước lạnh.]
Càng nghĩ càng cảm thấy Liêu Úc chịu ủy khuất rất lớn, mà càng nghĩ lại càng áy náy, nên cậu chỉ hy vọng có thể giúp anh làm gì đó.
Vì vậy, đại não không nếp nhăn lại thốt lên: “Học trưởng, anh làm đi, em được mà!”
“Đừng nói chuyện này nữa.”
Liêu Úc nhẹ nhàng ôm lấy cậu.
Để cậu nói một hồi mất công lại phải đi tắm lần nữa.
“Em được mà!” Quý Kha Tây kiên trì, “Vừa rồi em không phải…ưm…”
“Đừng nói nữa.”
Liêu Úc cảm giác mình sắp nhịn hết nổi rồi, thế là đem đầu Quý Kha Tây vùi vào lòng ngực mình để cho cục cưng câm miệng lại.
Đột nhiên mặt bị áp vào lòng ngực đối phương, cảm giác lạnh buốt đó lại làm Quý Kha Tây thêm áy náy.
Cậu dùng hết khí lực tránh khỏi vòng tay Liêu Úc, đôi mắt sáng ngời nhìn thẳng vào mắt anh, nghiêm túc nói: “Em có thể dùng miệng làm!”
Dùng miệng, dùng miệng, dùng miệng…
Liêu Úc lập tức thở hết nổi, thất thần nhìn người trong ngực đang kích động cùng với một loạt sự tình ban nãy mà đôi môi đã đỏ au.
Yên lặng không được bao lâu, Liêu Úc bỗng buông người ra, xuống giường, lại vào phòng tắm.
Nước lạnh một lần nữa chảy dọc cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-chung-ay-ay-bat-dau/2544961/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.