Quý Kha Tây nằm trên giường trằn trọc mãi chẳng ngủ được.
Cậu còn nhớ rõ chuyện của nửa năm trước, lúc cậu và Liêu Úc come out, trong nhà ngoại trừ em gái thì không có ai ủng hộ mối lương duyên này.
Khoảng thời gian đó trong nhà nổ ra chiến tranh rất dữ dội. Cậu bị nhốt trong nhà không được ra ngoài, bố thì cứ suốt ngày mặt mày căng chặt, còn mẹ thì mỗi ngày đều lấy nước mắt rửa mặt.
Ấy thế mà giờ đây…
Quý Kha Tây nghĩ tới những thứ mẹ và em gái cho mình xem, đôi má không tự chủ được lại nóng lên.
[Bây giờ coi như đã được chấp nhận rồi.]
Quý Kha Tây vui vẻ nghĩ vậy, sau đó bỗng nhiên rất nhớ Liêu Úc. Rất muốn nói cảm ơn với anh, cảm ơn vì đoạn thời gian khó khăn nhất anh đã không buông bỏ cuộc tình này, cảm ơn vì anh quỳ ở cửa nhà một đêm, cảm ơn vì anh dùng kiên trì để tác động bố mẹ mình…
“Kha Tây? Sao thế?”
Giọng nam trầm thấp dễ nghe truyền vào điện thoại, mất đi cái dáng lạnh lùng không đổi thường ngày, âm thanh còn có chút lười biếng, giống như vừa mới tỉnh ngủ.
“Học…học…học trưởng” Quý Kha Tây nắm chặt điện thoại đến đổ mồ hôi, vừa rồi nhất thời xúc động liền bấm số anh, nhưng vừa nghe giọng học trưởng thì lại không biết mình cần phải nói gì.
“Ừ, anh đây, có chuyện gì sao?”
Không biết có phải cách một cái điện thoại hay không mà giọng Liêu Úc giống như còn pha chút dịu dàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-chung-ay-ay-bat-dau/2544950/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.