Nữ tỳ người khác đưa, Lâm Y không dám dùng, người đầu tiên bất đắc dĩ phải giữ lại, Vương hàn lâm ở Hàn Lâm viện quyền cao chức trọng khôngnói, Trương Trọng Vi còn phải ở Hàn Lâm viện làm việc, không thể đắctội, năm người còn lại vẫn là đuổi đi thì hơn. Dương thị đề nghị đưa hết toàn bộ mấy người bọn họ đến nhà phu nhân tham chính, thứ nhất có thểlấy lòng phu nhân tham chính, thứ hai có thể khiến hai nhà phú thươngnày nợ mình ân tình. 
Lâm Y cười nói. “Mẫu thân, Âu Dương thamchính nổi danh thanh quan, không nhận hối lộ, cho dù không phải vật màlà người chỉ sợ cũng không chịu nhận”. 
Dương thị nói. “Đưa hay không đưa là tâm của chúng ta, nhận hay không nhận là do phu nhân tham chính”. 
Lâm Y liền theo Dương thị, sai thím Dương dẫn năm tỳ nữ kia tới nhà phunhân tham chính, lại dặn Tiểu Khấu tử dắt tỳ nữ của nhà Vương hàn lâm đi xuống, dạy dỗ học quy củ. 
Trong phòng chỉ còn lại mẹ chồng nàng dâu Lâm Y, nàng thở dài. “Người do bên ngoài đưa vào luôn dùng không an tâm, chỉ hận không thể từ chốimặt mũi Vương hàn lâm. Nha đầu kia cho dù đi giặt quần áo thô lậu cũnglà một cặp mắt gắn vào, con dâu thật không an lòng”. 
Dương thị cười. “Mới chỉ một đứa, con đã chịu không nổi rồi? Hiện tại Nhị lang làm quan nhỏ, con mới không gặp phải chuyện như vậy, đợi sau này thăng chức, chỉ cónhiều người hơn chứ không bao giờ ít. Con ngại nha đầu kia chướng mắt,đuổi nó ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3077011/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.