Trước giờ cơm chiều, Thanh Miêu ra chợ mua củ cải để dùng cho ngàyhôm sau, mặt khác tiện thể mang về mấy cây sùng thảo, Lâm Y chưa bao giờ gặp qua vật ấy, hỏi. “Cái này ăn như thế nào?”. 
Thanh Miêu lắc đầu. “Cây sùng thảo nhiều thứ để làm lắm, mứt sùng thảo, tương sùng thảo, sùngthảo muối, nếu là trời nóng còn có thể trực tiếp trộn ăn”. 
Lâm Y học hỏi thêm điều mới, lại hỏi. “Vậy em định làm cái gì?”. 
Thanh Miêu ngẫm nghĩ, đáp. “Mứt em không biết làm, mấy thứ sau, tương là ngon nhất, không bằng em làm tương sùng thảo?”. 
Lâm Y cười nói. “Tùy em, làm được thì phân hai đĩa chúng ta nếm thử”. 
Thanh Miêu vui vẻ đồng ý, mang giỏ thức ăn ra bếp sau nhà, Lâm Y nhìn bóng dáng cô, cảm thán. “Thanh Miêu bận rộn, em lại nhàn rỗi, chưa từng nghĩ người kiếm ra tiền nhất trong nhà chúng ta bây giờ lại là cái nha đầu”. 
Nàng nói vu vơ nhưng Trương Trọng Vi nghe lại hổ thẹn, thầm ngóng trông thư từ Nhã Châu mau tới, để sớm xuất sĩ làm quan. 
Cơm chiều, Trương Đống không hề cảm ơn ba mươi văn tiền của Lâm Y, Lưu Hàcũng không nói đến việc ngày mai không có tiền mua thức ăn, đại kháinghĩ Lâm Y hù dọa cô ta. Trương Trọng Vi vài lần định mở miệng đều bịLâm Y trừng mắt nuốt trở lại, đành vùi mặt vào chén cơm, không dám ngẩng đầu lên nữa. Dương thị tự giác không còn mặt mũi gặp Lâm Y, hơi độngmấy đũa liền vào phòng trong. 
Cơm xong, vợ chồng Lâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076845/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.