Lâm Y nhìn người nhà Nhị phòng đang đi về phía bên mình, không nóigiỡn với Thanh Miêu nữa, vội đi đãi khách. Dương thị định bày hai bàn,nam nữ ngồi riêng, khổ nỗi phòng ốc nhỏ hẹp, đành phải đãi ngoài đạisảnh một bàn, cho cánh đàn ông uống rượu, bàn còn lại bày trong sảnh bên Lâm Y.
Mọi thứ đồ ăn đều chỉ làm một đĩa, nhưng phải chia hai bàn, Lâm Yđành lấy thêm chén bát, phân làm đôi, cùng với Lưu Hà bưng sang bên nữquyến. Qua một lúc, Thanh Miêu làm xong củ cải muối cay, cũng đến hỗtrợ, Dương thị nói. “Con dâu cũng ngồi đi, để bọn nha đầu đi làm”.
Lâm Y vâng theo, xả tay áo xuống, an vị bên cạnh Dương thị.
Phương thị nói với Dương thị. “Đạitẩu dễ tính, có mẹ chồng nhà nào ăn cơm mà con dâu không phải đứng hầuhạ đâu, trưởng bối ăn xong mới tới lượt chúng nó ăn cơm, Đại tẩu chớnuông chiều hư nó”.
Dương thị cười. “Thím cũng biết không ít quy củ nhà giàu có đấy nhỉ”.
Phương thị tưởng mình được khen, đắc chí dào dạt, không ngờ Dương thị nói tiếp. “Chúng ta còn đang ở phòng thuê đây, chỉ được xem là nhà nghèo thôi, quy củ này, có thể miễn thì miễn đi”.
Phương thị kinh ngạc, sắc mặt không dễ nhìn, nhưng tính tình bà taluôn luôn ăn mềm không ăn cứng, thấy Dương thị không nhượng bộ, liền antĩnh.
Lí Thư sợ Phương thị nhất thời “nổi hứng”, bắt cô đứng lên hầu hạ, cô nay đã lớn bụng, ngồi đã mệt, đứng hầu cả bữa cơm sợ chân cũng gãy,thấy Dương thị chặn miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076826/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.