Lâm Y trong lòng có chút loạn, không đáp lời chàng, một mình ngồixuống cạnh cửa sổ, nghĩ tới đơn thuốc đó, phỏng đoán mục đích của Dươngthị. Từ trước tới giờ nàng vẫn nghĩ phương thuốc đó chỉ là thuốc tránhthai bình thường, thậm chí âm thầm vui sướng vài ngày, nhưng không ngờdược liệu lại độc như vậy, thật sự khiến người ta đoạn tử tuyệt tôn, chỉ không rõ đơn thuốc này Dương thị đang nhằm vào nàng hay nhằm vào nhahoàn thông phòng và thiếp thất. Nàng cẩn thận nhớ lại tình cảnh ngày ấy, lúc Dương thị giao đơn thuốc cho nàng, chỉ nói cho Thanh Miêu dùng, vẫn chưa đề cập gì khác, hẳn là hảo tâm muốn giúp nàng, không phải hại.
Trương Trọng Vi thấy nàng ngồi bên cửa sổ hồi lâu, liền đến gần hỏi. “Nương tử có gì khó khăn nghĩ không thông sao?”.
Lâm Y nhẹ nhàng cười, che giấu cảm xúc, hỏi. “Nghe nói lúc phụ thân chưa về quê, từng có nhiều thông phòng và thiếp thất, sao lại không có con thiếp sinh?”.
Trương Trọng Vi ngạc nhiên. “Em ngồi đây nửa ngày là đang nghĩ này sao?”.
Lâm Y lấy cớ. “Em nghe nói ngoài Tam lang ra, phụ thân còn có con trai”.
Nàng chẳng qua là thuận miệng hỏi, không ngờ câu trả lời của Trương Trọng Vi lại ngoài dự liệu của nàng. “Đâu chỉ một đứa, vài cái kia, chỉ là không thể nuôi lớn”. Chàng nói xong, nghi hoặc hỏi Lâm Y. “Vì sao đột nhiên em lại hỏi vậy, chẳng lẽ ca ca nói gì với em?”.
Có liên quan đến Trương Bá Lâm? Lâm Y vốn là người đặt câu hỏi, lạibị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076800/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.