Bà mối náo loạn một trận, thấy không có người để ý tới, đành phải rời đi, vừa đi vừa hùng hùng hổ hổ, nói phải tung hê sự keo kiệt của nhà họ Trương cho khắp nơi cùng biết. Phương thị tới ruộng cỏ linh lăng, đànngỗng đã sớm được lùa vào trong, vợ Trương Lục đang canh cửa, nói gìcũng không cho bà ta đi vào. Phương thị đành phải đứng xa xa nhìn đànngỗng, cảm thấy bộ dạng chúng cũng không giống bị ôn dịch, nghi ngờ. “Thật sự bị bệnh? Hay là lừa ta đó?”.
Vợ Trương Lục sớm nhận được chỉ thị, nói. “Đây cũng không phải chuyện tốt lành gì, lừa phu nhân làm chi.”
Phương thị vẫn không tin tưởng lắm, lại chẳng thể xông vào trong chòi nhìn, trách mắng. “Ta góp sáu phần cổ đông, vì sao không thể vào nhìn?”.
Vợ Trương Lục vóc dáng khỏe mạnh, căn bản không cần đẩy bà ta, đứng chắntrước cửa, nhanh tay đóng chặt cửa lại. Phương thị không cách nào chenvào trong được, đành chịu, mắng vài câu, dọa dẫm vài câu, đi ba bước lại quay đầu lại nhìn.
Trong lòng bà ta có nghi hoặc, muốn tiếp tục dò xét tài sản của Lâm Y, liền gọi thím Nhâm đến ra lệnh. “Chuồng heo của Lâm Tam nương, hôm nay đến phiên ai trực đêm?”.
Thím Nhâm đáp. “Là nô tỳ”.
Phương thị mừng rỡ, vội kêu bà ta đi nhìn heo trong chuồng xem có béo tốtkhông, có bị nhiễm bệnh không. Thím Nhâm liền lóc cóc đi nhìn, quay vềbẩm báo. “Hơn mười đầu heo đều béo tốt, khỏe mạnh”. Lại nói thêm. “Rau xanh trong vườn cũng tươi tốt, tôi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076770/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.