Lâm Y thầm nghĩ : Phương thị cứ thường xuyên sai thím Nhâm đến cửanháo, đủ làm người ta phiền lòng, không bằng tố khổ cho Dương thị nghe,cho dù Dương thị không làm chỗ dựa cho mình được, hỗ trợ nói hai câucũng có thể.
Chủ ý đã quyết, nàng sai Thanh Miêu khóa cửa, chủ tớ hai người đitheo Lưu Hà đến phòng Dương thị. Dương thị ngồi trước bàn thờ Phật, mộttay lần hạt, một tay gõ mõ, thấy các nàng đi vào liền gọi Điền thị thaymình, bản thân đứng dậy nói chuyện với Lâm Y. Lâm Y kể lại việc vừa xảyra, nói. “Tôi một thân một mình, bên người chỉ có cái nha đầu nhỏ tuổi, thím Nhâm cứ đến nháo như vậy, thật làm người ta sợ hãi”.
Dương thị sắc mặt nghiêm túc, chưa nói nửa câu có lệ liền đồng ý ramặt thay nàng. Lâm Y không ngờ bà sảng khoái như vậy, tạ ơn lại tạ ơnmới rời đi. Dương thị chờ nàng vừa đi, liền sai Lưu Hà. “Đi mời Đại lão gia lại đây”.
Lưu Hà lĩnh mệnh mà đi, tìm đến phòng Trương Trọng Vi gọi Trương Đống về. Trương Đống có chút bực. “Chuyện gì gấp gáp, tôi đang dạy Nhị lang viết văn, chớ để chút việc lông gà vỏ tỏi phiền tôi, chậm trễ tiền đồ Nhị lang thì thế nào cho phải”.
Dương thị nói. “Tiền đồ của cháu nó cũng sắp bị mẹ nó làm hư mất, lão gia có dạy viết văn nhiều nữa cũng vô dụng”.
Trương Đống hiểu được Dương thị không phải người thích hù dọa vớ vẩn, vội hỏi nguyên do.
Dương thị liền kể chuyện thím Nhâm sang khuyên Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076721/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.