ười, đổi ra tổng cộng chín mươi quan, cái gọi là “Tiền túc mạch” tứclà mỗi quan một ngàn văn, tổng cộng tiền sắt là chín vạn văn. Giá nàynói cao không cao, nói thấp không thấp, Lâm Y còn định trả giá nhưngnàng ở phòng của Đại phòng không trả tiền mấy tháng nay, nghĩ muốn trảnợ nhân tình, vì thế không trả giá, đồng ý luôn.Dương thị thật sự cấp bách muốn dùng tiền, thấy nàng không trả giá cũng biết nàng có ýtrợ giúp, cười cảm kích nhìn nàng. Cả hai đều biết chữ, không cần làmphiền người khác, tức khắc sai Lưu Hà dọn giấy bút, viết xong khế ước,Lâm Y lúc trước mua đất lập nữ hộ che che giấu giấu sợ người khác biết,bây giờ ra mặt kiếm tiền cũng không cố kị gì nữa, thoải mái đặt bút kítên của mình.
Từ lúc Lâm Y muốn mua nhà Dương thị đã biết Lâm Ylập nữ hộ, giờ quả nhiên thấy nàng kí hai chữ “Lâm Y” lên khế ước, bàcười với Lưu Hà. “Lâm Tam nương là người cẩn thận, nếu là người khác đặt mua của hồi môn nhất định câu nệ viết tên thân thích trong tộc, làm sao đặc biệt đi lập hộ tịch”.
Lâm Y nghe xong giật mình, khó trách không ai kinh ngạc chuyện nàng muanhà, hẳn đều nghĩ nàng đặt mua của hồi môn. Nàng có tính toán khác trong lòng, không muốn bị hiểu lầm nữa, vừa chậm rãi viết khế ước vừa châmchước ngôn từ. Dương thị nhìn nàng như vậy, đoán được nàng có việc muốnnói, liền cho Điền thị và Lưu Hà lui ra. Lâm Y sao xong khế ước, ngẩngđầu phát hiện trong phòng chỉ còn Dương thị và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076709/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.