Xã cổ xao thì tụ đình hòe,
Khi trống đền vang là lúc tụ tập tại sân đình,
Thần bàn phân nhục xảo an bài.
Ngồi xuống bàn cùng chia thịt ăn.
Kim phiên hỉ khánh phong niên cảnh,
Mừng cho lần này được mùa,
Túy đảo ông ảo tiếu nhan khai.
Ông lão say sưa toét miệng cười.
Ngày thứ năm sau lập thu là ngày thu xã,là ngày trải chiếu dưới tàng cây, giết gia súc và khui rượu đến tế thổthần. Thôn trang nơi nhà họ Trương ở không có miếu thổ địa, thôn dânliền đắp một ụ đất cao làm đàn tế thổ thần, đợi hiến tế xong liền tụ tập lại ăn thịt uống rượu, náo nhiệt náo nhiệt.
Ngày hôm đó, Lâm Y dậy thật sớm, xuống bếp hỗ trợ. Thím Dương thấynàng đến mới nhớ nàng cần lông gà, liền giao việc trong tay cho nàng, đi phòng hỏi Phương thị. “Nhị phu nhân, hôm nay Bát nương tử về, giết mấy con gà?”.
Phương thị đang lim dim mắt nằm trên sạp, sai Ngân Tỷ bóp vai, nghe vậy bất mãn nói. “Việc nhỏ như vậy còn đi hỏi ta, phòng bếp chẳng phải giao cho bà quản sao?”.
Trả lời như vậy là có thể giết nhiều thêm một con, thím Dương hớn hởlên tiếng, xoay người muốn đi, Phương thị gọi bà lại, chỉ chỉ sau lưng. “Ngân Tỷ đang rảnh rỗi đây, nói nó dọn dẹp đi”.
Thím Dương hiểu bà ta không chịu bỏ qua bất kì cơ hội nào để chèn ép Ngân Tỷ, liền theo ý bà ta, dẫn Ngân Tỷ đi phòng bếp.
Ngân Tỷ vẫn đứng ngoài cửa phòng bếp không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076618/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.