Đồ cưới của Trương Bát nương đã đặt mua đầy đủ hết, đến sang năm xuân về hoa nở, Trương Lương mới gửi thư, nói ông ta sắp về nhà, Phương thịđược tin hưng phấn không thôi, ngay cả gặp Lâm Y vẫn mặt mày rạng rỡ.
Trương Lương đi phía Đông du ngoạn đã qua gần một năm, Trương lão thái gia đứng trong sân mắng vài câu “Đồ bất hiếu” nhưng xoay người lại vui tươi chỉ huy thím Nhâm quét sân, quét đường,quét mạng nhện trên xà nhà. Phương thị âm thầm tính ngày Trương Lươngtrở về cũng sắp tới, vì thế mời vài thợ gạch đến nhà, tô trát đổi mớihoàn toàn phòng ngủ, rồi vội vàng lật thùng tìm chăn đệm mới, đôi hàimới làm cho Trương Lương ra, bận tối mày tối mặt.
Trương Lương nói trong thư rằng một thángnữa sẽ về đến nhà, nhưng không biết do nói dễ làm khó hay nguyên nhânnào khác, cả nhà ước chừng đợi ba tháng mới thấy ông ta trở về.
Không khí lúc này đã nóng lên, Phương thị đổi qua quần áo cũ mát mẻmặc ở nhà, dẫn người hầu và các con khiêng rương hòm Trương Lương mangvề, Trương Lương đi nhà chính thỉnh an Trương lão thái gia.
“Rương kia là của em, chị lớn đừng để rơi ngã”. Một giọng nữ trong trẻo vang lên, mọi người đều sửng sốt, cùng ngẩng đầu lên, mộtphụ nữ trẻ tuổi đứng ở cửa nhà kề, đang hành lễ chào Phương thị, đầu côta chải kiểu tua cờ, trên người mặc áo sam vàng nhạt, dưới mặc la quầnsáu tầng lụa mỏng, giữa cạp váy còn treo vòng ngọc tròn trịa cột dâylụa.
Cách ăn mặc chẳng những khiến Phương thị xám mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/106604/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.