Bắc Tống.
Một hộ nhà nông giàu có ở Mi Châu, Tứ Xuyên.
Sáng sớm.
Ánh mặt trời xuyên qua khung cửa sổ giấy bồi, chiếu vào lan can, dừng ngay chính giữa chiếc giường gỗ trong phòng, ngoài cửa sổ một bụi trúcdày chiêm chiếp tiếng chim kêu, xa hơn tí còn có tiếng trâu ùm ò, tiếnggà gáy và loáng thoáng vài tiếng chó sủa.
Bên ngoài phong cảnh điền viên, nhưng tâmtình Lâm Y lại không vui vẻ nổi, một năm trước, nàng xuyên qua thành côbé mười tuổi mồ côi cha mẹ, sống nhờ nhà họ Trương – một gia đình thânthích xa, ngay cả tên cũng đổi từ Khương Ngữ thành Lâm Y, đứng thứ batrong tộc, hay gọi Lâm Tam nương.
Nhà họ Trương tam đại đồng đường, lão phu nhân đã qua đời, lão tháigia còn khỏe mạnh, dưới gối có hai con trai, con trai cả đi xa làm quan, chỉ có lão thái gia và gia đình con trai út ở quê cũ sống, nhưng contrai út một năm trước đã đi phía Đông du ngoạn, trong nhà chỉ còn condâu út Phương thị và ba đứa cháu.
Là phận ăn nhờ ở đậu, Lâm Y không dám nói nhiều, đi cũng không dám đi xa, cẩn thận nơi nơi chốn chốn, sợ chọc chủ mẫu đương gia tức giận sẽbị đuổi khỏi nhà. Nàng thở dài, khẽ đứng dậy, mặc vào cái áo ngoài thắtdây eo, quần bông trắng đã ố vàng, cột chặt lưng quần. Mặc xong, thímDương vú nuôi xách thùng nước tiến vào, đổ đầy hai bồn đồng, nhẹ giọngnói. “Bát nương còn chưa tỉnh?”.
Lâm Y lắc đầu, đi đến trước giường gọi vài tiếng.
Trương Bát nương là con gái út của chủ mẫu đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/106600/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.