Ôm nhau ngủSau khi chính thức ở bên nhau hai người không chia phòng ngủ nữa, cả ngày ngọt ngào dính lấy nhau như trẻ sơ sinh liền thân vậy. Nhìn chú Hổ của mình lại chuẩn bị chạy vào phòng ba, mèo con bĩu môi than phiền: “Chú Hổ đã là người lớn rồi, phải ngủ một mình chứ!” Vương Hổ dém góc chăn cho bé con, không nhìn thấy đôi mắt tủi thân kia của bé chui vào phòng ngủ. Trình Nhiên đang nằm trên giường, mở đèn đầu giường đọc sách trên kindle, Vương Hổ chui vào chăn ôm lấy eo Trình Nhiên. “Muộn rồi, đi ngủ sớm chút thôi?” Trình Nhiên nghiêng mặt hôn lên trán Vương Hổ một cái, hình tượng cao lãnh ban đầu một đi không trở lại, dính người hệt mèo con dùng sức chui vào lòng hắn. Cái điểm thích làm nũng này của hai cha con đúng thật là cha truyền con nối mà. Vương Hổ ôm đại luật sư nhà mình mặc anh chui vào lòng mình. “Ngủ ngon.” “Ngủ ngon bảo bối.” Một đêm ngon giấc.Cùng ra ngoài mua đồBé con gần đây trổ giò, quần áo mới mua năm ngoái đã ngắn một đoạn luôn rồi. Hết cách, một nhà ba miệng ăn đi ra ngoài mua đồ. Trình Dương mệt mỏi muốn cưỡi lên cổ Vương Hổ, vốn đang là một hoàng từ uy phong lẫm liệt, kết quả bị Trình Nhiên trợn mắt một cái đành ngoan ngoãn đi xuống. Trình Nhiên cầm quần áo so lên người bé con, chọn mấy bộ xong định đi thanh toán. “Chờ chút.” Vương Hổ cười cười, cầm set áo gia đình lên — đổi áo của mẹ sang size của mình, “Thêm mấy cái này nữa.” Trình Nhiên dưới ánh mắt nóng như lửa đốt của cô bán hàng, mặt đỏ bừng đi thanh toán. Vương Hổ cười thỏa mãn. Hê hê.Buổi tối xem phim kinh dị cùng nhauTrình Nhiên là người theo chủ nghĩa duy vật, không tìn thần thần quỷ quỷ gì cả. Không biết Vương Hổ nghe được tin vịt từ đâu, bảo xem phim ma cùng nhau có thể thúc đẩy tình cảm vợ chồng, nhân dịp Trình Dương đến nhà ông nội chơi thì lừa Trình Nhiên cùng xem phim ma. Đến khi Sadako mặc váy trắng với mái tóc dài đột nhiên xuất hiện trên màn hình, Vương Hổ ‘á’ một tiếng nhắm hai mắt lại. Bà má nó, thằng Ba chết dẫm hại ông đây mất hết mặt mũi rồi, bây tìm đâu ra cái phim ma dọa người như vậy thế hả! Trình Nhiên nhìn người đàn ông cường tráng thân cao mét 8 nhà mình rúc trên ghế run lẩy bẩy, buông tiếng thở dài tắt tivi đi ôm Vương 3 tủi vào lòng. “Giả thôi mà, sợ gì chứ.” Bảo là thúc đẩy tình cảm, nhưng sao cảm giác kì vậy. Cưỡng chế bản thân chôn mặt trong lòng vợ, Vương Hổ nghĩ thầm.Cách đánh thức khi gắt ngủ.Trình đại luật sư có tính gắt ngủ nghiêm trọng. Nhưng anh Vương đã tìm được biện pháp chiến thắng tính gắt ngủ này. Hôn đến khi tỉnh là oke la. “Vương Hổ, em còn chưa đánh răng đâu!!!” Hôm nay Trình đại luật sư cũng đẹp gì đâu. Vương Hổ nghĩ trong đầu.Nấu cơmVương Hổ nấu ăn rất ngon. Gà cay này, sườn hầm này, cà tím nướng này đều là chuyện nhỏ. Trình Nhiên xào tái lăn này, Trình Nhiên hấp này, Trình Nhiên kho này. Đây mới gọi là bữa tiệc lớn. “Cám ơn đã chiêu đãi.” Vương Hổ hôn nhẹ người bên cạnh, nói nhỏ.Tổng vệ sinhSau cái lần tổng vệ sinh kinh tâm động phách của Trình Nhiên và Trình Dương, Vương Hổ bao luôn việc nhà. Bao gồm làm việc nhà và ‘làm’ Trình Nhiên.Ảnh hồi xưaLúc Trình Nhiên sắp xếp lại kệ sách thì lật tới album ảnh của Vương Hổ, bên trong có ảnh chụp Vương Hổ cùng với cha mẹ hắn. Ảnh được ép plastic cẩn thận, album cũng khá cũ rồi, có vẻ thường được mở ra xem. Vương Hổ trong đó không vai u thịt bắp, gầy tong teo, trên cánh tay cũng không xăm như bây giờ. Trình Nhiên nhìn thiếu niên trong hình, trong lòng có chút xúc động. “Nhìn gì thế?” Vương Hổ ôm lấy eo Trình Nhiên từ phía sau. “Đang xem hình anh trước kia.” “Một mình anh, hẳn đã rất vất vả?” Vương Hổ cười cười: “Đâu ra một mình, còn có em và Dương Dương mà.” Sau đó album ảnh kia có thêm rất nhiều hình mới. Ba người chụp chung, cũng cười thật hạnh phúc.Than phiền về thói quen của đối phương“Vương Hổ anh cạo râu ngay cho em!” “Vậy hôm nay em ăn hết rau cần đi nhé!”Cuộc điện thoại cách nửa địa cầu“Nước Mỹ thế nào?” “Bình thường thôi.” “Đồng nghiệp nữ đi cùng em đâu?”
“Ở cùng với nguyên cáo.” “Có cô nào đến thông đồng với em không?” “Vương Hổ.” “Hả?” “Em đến Mỹ làm việc, không phải đi xem mắt.”Nụ hôn buổi sángVương Hổ theo thói quen dậy sớm làm bữa sáng cho hai cha con. Lúc Trình Nhiên dậy, đã thấy Vương Hổ mặc tạp dề hồng tay đeo găng cách nhiệt bê nồi. Trình Nhiên bước nhanh tới. “Chụt.” “Vất vả rồi.”Chọn quần áo cho đối phươngVương Hổ lén lén lút lút mở máy tính, cười ngu. “Làm gì mà cười thành vậy.” “Chọn quần áo cho em đấy, em muốn bộ nào?” Trình Nhiên đi qua nhìn một cái — “Cô thỏ gợi cảm” “Em gái học sinh ngây thơ”. “Cút!”Thảo luận về chủ đề thú cưng“Không thì chúng mình nuôi mèo đi?” Dạo này Trình Nhiên xem rất nhiều ảnh đáng yêu về mèo, trong lòng có chút rạo rực. Vương Hổ nhìn anh đi tới hôn một cái: “Nuôi mèo làm gì, anh nuôi em rồi đây.”Bệnh liệt giường một phenVương Hổ tám trăm năm chẳng bị bệnh bao giờ, kết quả lần này vì đi đón Trình Dương mà bị dính mưa, trở về nằm lẩm bẩm trên giường nói mình khó chịu. Trình Nhiên gắt hắn một trận, tìm thuốc cảm phục vụ hắn uống. Vương Hổ bị bệnh nên chơi xấu, cứ ôm rịt lấy Trình Nhiên không chịu buông. Trình Nhiên muốn đi lấy túi chườm cho hắn, Vương Hổ kéo tay anh đòi hôn hôn. Trình Nhiên hết cách cúi đầu hôn một cái lên má, Vương Hổ chưa hài lòng tóm lấy cổ anh hôn mấy cái vang dội. Kết quả hôm sau, Trình Nhiên bị cảm. “Tại anh cả.” Trình Nhiên tức giận.Ngủ trưaTrình Nhiên và Trình Dương có thói quen ngủ trưa. Chủ nhật, Trình Nhiên ngồi trong lòng Vương Hổ đọc sách. Đầu hạ xuống, ngủ mất tiêu. Trình Dương ngồi kế đó đang chơi xếp gỗ thấy vậy cũng chạy đến sofa, mèo con cũng co người nằm xuống, Vương Hổ thuận tay đắp chăn cho hai người. Ánh mặt trời, cây mọng nước, cá vàng đang nhả bong bóng trong bể. Gió nhẹ, cửa sổ sát sàn, người tôi yêu đang ở bên cạnh. Vương Hổ nhắm mắt lại, cũng chuẩn bị ngủ trưa.Sấy tóc giúp đối phương“Trình Nhiên.” Vương Hổ nhìn mái tóc ướt nhẹp của chàng luật sư ưu tú, than phiền về sự khuyết thiếu thường thức cuộc sống của người yêu mình lần thứ 1832. “Qua đây anh sấy tóc cho em.” Bàn tay ấm áp luồn trong tóc, Trình Nhiên thỏa mãn híp mắt lại. Nếu có bạn trai rồi thì cần gì tự mình sấy tóc chứ. Tâm cơ.Tắm xong tim bình bịchVương Hổ tắm xong chỉ quấn một cái khăn tăm ở nửa người dưới. Cơ bụng tám múi đường nhân ngư. Muốn ‘ịch ịch’. Trình Nhiên nghĩ trong đầu.Ngày kỉ niệm“Hôm nay là ngày 4 tháng 12!” “Cho nên?” Vương Hổ liều mạng nhớ lại ngày 4 tháng 12 là ngày kỉ niệm gì. Yêu nhau? Gặp nhau? Lần đầu tiên? “Hôm nay là ngày hiến pháp! Chúng ta ra ngoài ăn đi?” … Có cần chuyên nghiệp vậy không?Đón đối phương về nhàVương Hổ nhìn cơn mưa như thác đổ bên ngoài, đột nhiên nghĩ tới hôm nay Trình Nhiên không lái xe, ngày trong tuần đều do hắn đưa đi làm. Cầm chìa khóa, đóng tiệm. “Anh Hổ đi đâu thế?” “Đón vợ!” Trình Nhiên đang chuẩn bị đón xe về, đột nhiên phòng làm việc bị gõ cửa — Vương Hổ cầm ô tựa vào khung cửa phòng làm việc, trên người ướt nhẹp. “Vợ à, về nhà thôi.”Bỏ nhà ra điBạn nhỏ Trình Dương lại bỏ nhà ra đi.
Bởi vì Vương Hổ và Trình Nhiên không ngủ với bé. Kết quả chưa đến 10 phút đã bị bắt về nhà. Còn bị mắng một trận. Hụ hụ hụ. Dương Dương tủi thân.Một sự ngạc nhiênSắp đến sinh nhật Vương Hổ, Trình Nhiên định dành cho hắn một sự ngạc nhiên. Em gái học sinh? Cô thỏ? Vẫn là luật sư và bị cáo đi, có cảm giác hơn.Ngắm sao trên mái nhàCả nhà đi du lịch, buổi tối đúng lúc kịp ngắm một trận mưa sao băng. Bầu trời Thẩm Quyến tuy trong xanh, nhưng không có mấy ngôi sao. Trình Dương hiếm có dịp thấy sao đẹp như vậy, kẹp giữa Trình Nhiên và Vương Hổ kêu to thán phục. Một ngôi sao xẹt qua, Trình Nhiên cầu nguyện trong lòng, sau đó quay đầu sang. Môi kề môi với Vương Hổ.Tai vạ bất ngờVương Hổ đi đón Trình Dương, kết quả bị bảo vệ chặn ngoài cửa. Vương Hổ nhìn một thân áo da giày Martin cùng cánh tay xăm trổ của mình, đành phải gọi điện cho Trình Nhiên. Kết quả mắt bảo vệ mù luôn rồi. Sao đại ca xã hội lại thân quen với Trình đại luật sư như vậy chứ!!!!Thảo luận vấn đề con cái“A Hổ này.” “Hửm?” “Có muốn nhận nuôi một đứa bé không?” Vương Hổ liếc mắt: “Một mình Dương Dương em thấy chưa đủ hả?” Trình Nhiên còn định nói gì đó kết quả bị Vương Hổ chặn môi lại: “Được rồi, vậy em sinh cho anh một đứa đi.” Em là của anh rồi, anh còn để ý gì nữa chứ.Thời tiết xấu bị kẹt ở nhàHôm nay bão, lớp học nghỉ cửa hàng dừng buôn bán. Vương Hổ và Trình Nhiên bị Trình Dương ép xem phim hoạt hình Heo Peppa. “Suzy?” Vương Hổ nhìn Trình Nhiên gọi. “Thổi sáo cho anh đi.” “Cút (ノ `Д) ノ!”Uống sayLúc Trình Nhiên uống say ngoan vô cùng. “Con trai em là ai?” “Trình Dương!” “Vợ em là ai?” “Tôi không có vợ!” “Chồng em là ai?” “Vương Hổ!” Ngoan thật.Chuyện nhỏVương Hổ cho rằng làm loạn trên giường là chuyện nhỏ, không hại đến đại thể.Mặc nhầm quần áoVương Hổ vội vàng mặc âu phục, kết quả mặc nhầm áo Trình Nhiên, cúc áo bục. Trình Nhiên mặc vội bộ quần áo, kết quả mặc nhầm của Vương Hổ, lại bị ‘í à’.Bị thương nhẹ“Tay chú Hổ sao vậy ạ?” “Cắt thức ăn bị thương, Dương Dương đừng lo…” “Chú Hổ đưa tay cho con đi!” Vương Hổ thấy Trình Dương thổi nhẹ một cái — “Đau đau bay đi!” Mẹ ơi ở đây có thiên sứ!Bất ngờ cầu hôn“Dương Dương, sau này gọi chú Hổ là mẹ nhé.” Trình Nhiên yên lặng đeo nhẫn vào tay Vương Hổ. Vương Hổ lặng lẽ mở mắt ra, đeo nhẫn lại vào ngón áp út. Đồ ngốc này, thế mà cũng đeo sai được.Cuốn ga giườngMột tuần ba lần, một lần hai tiếng. Đây là kế hoạch trong chuyện gường chiếu mà Trình Nhiên đặt ra. Nhưng tuần nào cũng hoàn thành vượt kế hoạch. Cầm thú!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]