17.
Hôm nay là một ngày Chủ nhật hiếm thấy không bị tắc đường.
Trình Nhiên chọn tới chọn lui giữa Disneyland với Thung lũng Hạnh phúc, lại nghĩ tới nếu đi Hongkong thì phải đổi tiền đi qua hải quan, hơn nữa còn không biết Vương Hổ có giấy thông hành không nữa, cuối cùng chọn Thung lũng Hạnh phúc.
Bảo mẫu Hổ sáu giờ hơn đã bò dậy làm bữa sáng cho hai cha con. Đến 6 giờ 30 phút, Vương Hổ mặc tạp dề hồng gọi hai người dậy.
Một lớn một nhỏ, cả hai đều có tính bám giường.
Trình Dương ngáp ngáp xoa cái bụng nhỏ, Vương Hổ ôm Trình Dương vào phòng tắm đánh răng rửa mặt. Trình Dương mềm nhũn tiến lên hôn một nụ hôn mang theo hương sữa chỉ của riêng trẻ con lên má Vương Hổ.
“Chú Hổ buổi sáng vui vẻ ạ.”
Tình cha của Vương Hổ bạo kích, cuối cùng chạy mất dạng.
Lực sát thương này… quá kinh khủng.
Còn Trình Nhiên thì gọi dậy rất khó, Vương Hổ gõ cửa hơn nửa phút cũng không được nên đành đẩy cửa đi vào gọi. Luật sư Trình mặc quần áo ngủ rất quy củ, trong ngực còn ôm gối dài, mái tóc bình thường luôn gọn gàng giờ mềm mại xõa ra. Vài tia nắng xuyên qua rèm cửa chiếu lên giường, mang theo vẻ lười biếng cùng an nhàn.
Phải đến tháng Mười tháng Mười một Thẩm Quyến mới bắt đầu hạ nhiệt. Dù giờ đã là tháng Mười hai rồi nhưng ánh mặt trời vẫn còn rất ấm áp. Vương Hổ chậm rãi đến bên giường, đưa ngón tay lặng lẽ chọc chọc má Trình Nhiên.
Kết quả chọc tỉnh người ta luôn.
Ngại quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nuoi-day-con-tre-cua-anh-chang-tho-xam-va-chang-trai-uu-tu/1714810/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.