Edit: Thiên Âm
Đêm hôm đó, Triệu Tương Nghi ngủ rất là ngon, trong lúc ngủ cũng không có bị tiếng la hét của đám người Dương thị đánh thức.
Ngày hôm sau, Triệu Tương Nghi dậy hơi muộn, chờ đến khi nàng mở mắt ra thì mặt trời đã chiếu đến mông rồi, nhóm người Triệu Hoằng Lâm đã sớm ăn xong điểm tâm rồi đều rời nhà đi ra ngoài hết, chỉ còn một mình nàng lười biến nằm trên giường ngủ
Lúc Phương thị bước vào phòng thì nhìn thấy nàng đã tỉnh, liền trêu ghẹo một câu: ” Bây giờ Tương Nghi đám muốn thành heo con rồi, mặt trời chiếu đến mông mà còn chưa rời giường.”
“Bà nội gọi con?” Triệu Tương Nghi vươn tay nhỏ bé xoa xoa con mắt, đánh ngáp nhỏ, mới tỉnh hẳn, tinh thần phấn chấn, tâm tình cũng tốt.
“Ta thấy con ngủ rất ngon nên không có đánh thức con dậy.” Phương thị ngồi ở bên giường, giúp nàng mặc quần áo xong, sau đó lại ra ngoài bưng một chậu nước ấm vào cho nàng rửa mặt, lúc đem khăn ướt vắt thật khô thấy Phương thị còn nói, “Ta xem a, sau này con phải ngủ thẳng đến giờ này mới dậy được, đừng có như thường ngày đi tìm mấy cái tứ linh tinh, cứ đi theo giúp đỡ mọi người trong nhà chút việc là được, hiểu chưa.” Lúc Phương thị nói những lời này, như là đang nói với một hài tử đã trưởng thành từ lâu, nói xong mới dùng khăn ấm lau mặt cho Triệu Tương Nghi.
Triệu Tương Nghi ở sau cái khăn mặt mỉm cười, sau khi rửa mặt xong liền nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nong-thon-nhan-roi/2185833/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.