Edit: Thiên Âm
Quay lại hiệu thuốc, Trương chưởng quỹ đã sớm ở đó chờ mình đã lâu, hơn nữa ngoài ý muốn, Triệu Tương Nghi cũng ở đó, điều này làm Triệu Hoằng Lâm không biết làm sao
Song hắn hắn giữ bình tĩnh ngồi xuống đối diện hai người.
“Trương bá bá đã nói với muội chuyện đã xảy ra.” Triệu Tương Nghi lời ít mà ý nhiều.
“À.” Triệu Hoằng Lâm ậm ừ đáp một tiếng, sau đó nói, “Cũng đã kết thúc.”
“Nữ nhân kia thì sao?” Triệu Tương Nghi hỏi.
“Bà ta à, sau này sẽ không xuất hiện tước mặt chúng ta, muội không cần lo lắng, không cần quan tâm an nguy của bà ta, bây giờ bà ta đã có một khoản tiền đủ để sống cả đời rồi.” Triệu Hoằng Lâm nhàn nhạt đáp, nở một nụ cười gượng gạo, “Tiểu muội, từ hôm nay trở đi, muội có thể không buồn không lo sống vui vẻ, không còn điều gì khiến muội không vui vẻ hết.”
Không biết vì sao a, khi tất cả đã kết thúc, Triệu Hoằng Lâm cảm thấy không vui vẻ như trong tưởng tượng…….
Không có cảm giác nhẹ nhõm, ngược lại không biết vì sao, cảm thấy cả người càng thêm nặng nề.
Chẳng qua là đột nhiên không thích ứng được, tiếp theo hắn chẳng biết nên làm gì.
Trương chưởng quỹ tiền bán số dược liệu kia để trước mặt Triệu Hoằng Lâm.
Triệu Hoằng Lâm chỉ lấy ba thành, theo như cam kết đưa cho Trương chưởng quỹ bảy thành.
Rồi trịnh trọng “Cám ơn”
Hai người nói lời ly biệt, bởi vì xong chuyện này, bọn họ sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nong-thon-nhan-roi/2185590/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.