Bà Trần sau khi bị ông Hàn tát thì nằm lì mấy ngày liền, ngày nào cũng kêu đau hết chỗ này đến chỗ kia nhưng thật ra chỉ là không muốn ra khỏi giường.
Bắt mấy nàng dâu thay nhau hầu hạ giày vò, đến mức cả nhà thấy người ở nhị phòng đều mặt mày cau có khó chịu.
Ông Hàn mắng Trần thị mấy lần mà không có tác dụng, ông cũng biết tính tình của bà ta quen thói được chiều chuộng hợi động tí là khóc lóc om sòm nên cuối cùng chỉ có thể mặc kệ Trần Thị muốn làm gì thì làm.
Mãi cho đến khi trưởng nam nhà họ Hàn, Hàn Đức Hưng đang làm chưởng quỹ tại quán rượu trong thị trấn cùng cháu đích tôn Hàn Hiếu Tông trở về thì cơn đau khắp người của Trần Thị mới được coi là khỏi hẳn.
"Mẫu thân, người nhìn xem, đây là chủ tiệm bảo con mang về hiếu kính người."
Hàn Đức Hưng đưa gói bánh trước mặt cho Trần Thị đang ngồi trên giường, bà ấy mở bọc ra và thấy đủ loại bánh ngọt có trong quán rượu.
Bà đưa nó cho Hàn Hỉ Nhi bảo nàng ta cất nó vào ngăn tủ, còn không quên nhìn chằm chằm vào những người nhà lão Nhị, ý kiểu xem chừng.
Quang Quang yên lặng trợn tròn mắt, mấy cái này có cho nàng cũng không thèm.
Trong trí nhớ của nàng, những thứ này nào có tốt đẹp như lời Đại Bá nói, không phải chủ quán đặc biệt cho Đại bá mang về cho bà Trần, mà số bánh đó thực chất là Đại bá lấy trộm đem về.
Quang Quang sở dĩ biết rõ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/4521136/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.