Ngày thứ một trăm mười…
Sau vụ trộm cướp đêm qua, Hạo Thiên cùng Diệp Ngân cả ngày đều luôn ở trạng thái lo lắng, sợ sệt, nhìn về hướng khu rừng đối diện…
Bởi vì cả đêm qua Hạo Thiên đã không ngủ vì phải canh gác, hắn vẫn luôn ngủ đến trưa.
“Trà bạc hà tôi vừa nấu nè! Anh uống đi cho nóng!” Diệp Ngân buông lời ra nói khi thấy Hạo Thiên vừa thức dậy.
“Cám ơn cô nhé!” Đưa tay đón nhận bát trà mà Diệp Ngân đưa cho, Hạo Thiên nói tiếp: “Sáng giờ có xảy ra chuyện gì không vậy?”
“Không có gì cả! Nếu có tôi sẽ nói với anh liền mà!” Diệp Ngân bình thản nói.
“Ra thế! Đợi một lát nhé! Tôi sẽ nấu ít canh thịt để chúng ta cùng ăn!” Hạo Thiên xoay người đi thì…
“Quéc quéc”
Một thanh âm lớn vang lên, Hạo Thiên ngay lập tức nhìn ngó xung quanh, Hắc Hắc cũng gầm gừ.
Nhìn lên trên trời thì thấy một con chim rất to đang bay lượn, nó dường như đang muốn lao xuống chỗ Hạo Thiên đang đứng.
“A! Đây rồi! Kẻ đã ăn trộm thịt của chúng ta hôm qua, đúng là ngựa quen đường cũ nhỉ?” Hạo Thiên thét lên.
Hạo Thiên cầm thanh tre trong tay lao tới.
“Đại bàng vàng (Aquila chrysaetos): một họ chim ưng, nó thuộc về loài săn mồi, sải cánh dài khoảng 1.8 – 2.3 mét và nặng từ 3.5 – 11 kilogram tùy vào con đực hoặc cái, con cái thường thì nhẹ hơn con đực.”
“Đại bàng vàng sử dụng sự nhanh nhẹn và tốc độ của kết hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-noi-dao-hoang/2486198/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.